TÌNH BUỒN - Trang 405

nàng lên, chàng nói thật nhỏ:
- Sương! Em thật sự đã lớn!
Lông mi nàng hạ thấp rồi giương cao. Nàng rưng rưng nước mắt nhưng lại
cười:
- Thật thế sao anh ? Em nghĩ rằng có một ngày nào đó anh sẽ thích em.
- Lúc nào anh cũng thương em cơ mà.
Nàng gật đầu nhè nhẹ:
- Vâng, bây giờ em đã hiểu.
Nàng ngước mặt lên, đưa tay chùi nước mắt:
- Thôi đi anh, nếu không cô nàng sẽ ngủ mất.
- Chúng mình đi bằng xe gắn máy nhé em ? Anh chưa bao giờ chở em bằng
chiếc xe này.
Dắt xe ra, chàng đăm đăm nhìn Sương Sương. Hai người nhìn nhau khá lâu
rồi mỉm cười. Bao nhiêu sự hiểu lầm, uất ức và ghen tuông trong giây lát
đều tan biến trong ánh mắt sâu thẳm của họ, bây giờ, chỉ còn sự chân thật,
không dục vọng, không thèm khát, không oán hờn bởi yêu đương, để làm
thành một mối tình duy nhất trong lòng họ là tình “anh em”. Hai tiếng tình
yêu được thay bằng “tình thương”. Tình thương ấy đã hiện rõ lên nụ cười,
ánh mắt và lời nói họ, bởi vậy, người con gái đẹp đang đứng trước mặt Như
Phong không còn xa lạ bởi đố kỵ tình yêu mà ngược lại rất gần với chàng.
Nàng là em gái chàng, một đứa em bé bỏng, dễ yêu đáng được nuông
chiều. Chàng ngồi lên xe bảo:
- Ngồi lên em, ôm chặt nhé!
Sương Sương làm theo lời chàng, choàng tay ôm eo thật tự nhiên. Nàng áp
má vào lưng Như Phong rồi nhắm mắt lại. Một cảm giác lạ lùng xâm chiếm
lòng nàng, nửa như sung sướng, nửa như chua xót. Như thế, nàng đã tự mai
táng mối tình đầu của mình từ đây. Và, cũng từ giờ phút này, nàng cảm thấy
mình đã lớn, không còn bé bỏng và bướng bỉnh như ngày nào. Xe chuyển
bánh. Gió bắt đầu lướt qua tai nàng. Nàng nghe rõ tiếng khép cửa cổng và
tiếng lảm nhảm của ông Lưu:
- Khuya khoắc thế này mà cô cậu còn xách gắn máy đi đâu nữa! Tôi lái xe
đưa đi không tiện hơn sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.