TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 118

Quả nhiên chị Nagomu có một "cậu ấy" nào đó... Không rõ bằng cách

nào, nhưng tôi cũng đã từng ngờ ngợ và nghĩ rằng "biết đâu"...

Vẫn bám cứng lấy tôi, bằng chất giọng yếu ớt, chị Nagomu bắt đầu kể.

"Cậu ấy là một người cực kỳ nhát gan... Dễ bị tổn thương, vụng về,

không thể khéo léo gạt đi ác ý của người khác. Luôn run rẩy sợ hãi, không
cử động nổi trước những chuyện cực kỳ cỏn con."

Nhưng là một người rất hiền lành.

Hiền lành tới mức đáng thương, vô cùng trong sáng, chỉ cần ở cùng

cậu ấy là chị Nagomu lại thấy ngực mình đau đớn rất nhiều.

"Nếu chị không ở bên quan sát cậu ấy mọi nơi mọi lúc, chị sẽ thấy bất

an không tài nào chịu nổi.

Trong giờ học, bọn chị sẽ lén lút uống trà hoa cúc La Mã ở phòng y tế

hoặc cập nhật trang chủ cùng nhau...Mỗi khi đổ nước sôi từ ấm nước của
phòng y tế vào chén, tim chị lại đập thình thịch, luôn lo sợ rằng nhỡ các
thầy phát hiện ra hai đứa thì phải làm thế nào, liệu có ai tới đây không. Thế
nhưng, khi bọn chị ngồi uống trà cạnh nhau trên giường, chị có cảm giác
tựa như mình vừa thực hiện một nhiệm vụ mạo hiểm hoành tráng lắm. Nếu
chỉ có một mình tuyệt đối không đứa nào dám làm, vì thế bọn chị rất vui
khi có được một trải nghiệm như thế. Vừa nhìn nhau, hai đứa vừa cười và
nói 'nếu khi chết cũng được hạnh phúc thế này thì tuyệt biết bao'."

Chị Nagomu khẽ sụt sịt.

"Bọn chị cũng đã nói với nhau, nói đi nói lại, nói không biết bao nhiêu

lần xem chết như thế nào là dễ chịu nhất, nên chọn phương pháp tự tử đôi
nào. Khói than thì thếnào, uống thuốc độc có được không, cắt cổ tay thì sao
nhỉ, nếu hai đứa ngồi trong bồn tắm rồi để điện chạy vào thì tim có ngừng
đập ngay không, nếu gặp tai nạn trên núi tuyết rồi hai đứa cùng chết như là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.