TÌNH ĐẦU CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 119

đang ôm nhau ngủ thì sao, hoặc là sẽ trói cơ thể vào gốc cây có hai thân
chung rễ và đâm thủng họng nhau giống như cách mà Tokubee và Ohatsu
trong Tự sát đôi ở Sonezaki đã từng làm."

Chị Nagomu nói liên tục, như thể muốn trút ra hết những gì chất chứa

trong lòng. Thỉnh thoảng, cổ họng chị ấy nghẹn lại, và chị ấy cất lên những
tiếng thổn thức.

"N-Nhưng gần đây... Hình như cậu ấy đang tránh chị... Dù gặp nhau ở

hành lang trong trường khi chị lại gần, cậu ấy lại làm bộ mặt như sắp
khóc... Khi chị mở lời, cậu ấy nói rằng... muốn chị đừng bắt chuyện..."

Chị Nagomu đã luôn khổ sở vì bạn trai mình trở nên khác lạ.

Nếu xét trên lối suy nghĩ thông thường, học sinh cấp ba nói về tự tử

đôi vốn đã là chuyện rất kỳ cục. Rõ ràng có gì đó lệch lạc ở đây.

Nhưng những giọt nước mắt thấm đẫm lưng tôi và giọng nói mong

manh chực tan biến ấy đã truyền đạt cho tôi biết rằng, đối với chị Nagomu,
người đó là sự tồn tại không gì thay thế được.

Chắc hẳn chị Nagomu xem người đó là vận mệnh của mình.

Đến mức chị ấy mang ánh mắt đau đớn như vậy và mong ước hai

người được chết cùng nhau...

Ngực tôi cũng bị bóp nghẹt khi nghĩ về điều đó.

"Chắc anh ấy có lý do gì đó. Chị thử hỏi trực tiếp anh ấy xem sao?"

"Nhưng... chị sợ lắm. Nếu cậu ấy nói rằng không cần chị..." 

"Sao có thể...?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.