TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 454

điều anh sắp sửa nói. “Anh thậm chí còn đang nghĩ - Chỉ nghĩ thôi. Ý tưởng
của em về…” - một nắm tay khổng lồ siết chặt ngực anh - “về việc có một
đứa con.” Cô thốt ra một âm thanh mềm mại, không thể nghe rõ. Anh nhấn
mạnh thêm. “Anh vẫn chưa nói được câu hãy cùng làm việc ấy nào. Anh
chỉ đang nói rằng... Chỉ là anh sẵn sàng để ít nhất cũng nói chuyện về việc
ấy.”

Cô nuốt chửng mặt anh bằng mắt, và anh muốn hét vào cô, bảo cô

rằng anh là đồ nói dối đấy và anh không dễ bị mắc lừa đến thế đâu. Thay
vào đó, anh gạt sang bên mọi mảnh vụn lòng tự trọng mà anh còn sót lại và
dấn tới một câu kết tởm lợn nhất. “Anh đã... yêu em, Georgie. Thật đấy.”

Cô ép các ngón tay lên môi. Một tiếng sấm nổ đùng đoàng rung

chuyển cả ban công. “Thật sao?” cô thì thầm.

Những giọt mưa xối xả rơi rát mặt anh, và anh gật đầu.

Cô không làm gì hết. Cô chỉ đứng đó. Và rồi cô kêu tên anh.

“Bram...” Dang rộng cánh tay, cô nhào vào anh. Cô rúc vào lồng ngực anh,
trượt chân vào giữa hai chân anh, và anh muốn kêu gào trước thảm họa anh
vừa gây ra... cho đến khoảnh khắc cô giật đầu gối và đập mạnh vào hòn bi
của anh. Qua tiếng thở khò khè đau đớn của anh, anh nghe thấy hai từ.

“Đồ khốn.”

Tiếng gió gào rú... Tiếng chân trần lao sầm sập trên hành lang... Tiếng

đóng sập cửa khi cô biến mất vào trong... Và tiếng thở dốc đau thắt ruột của
chính anh. Anh nắm lấy một mép đá và cố không ngất đi. Cửa lại mở ra và
chìa khóa của anh bay theo, qua lan can hành lang và rơi xuống cát.

Cơn bão đổ xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.