TÌNH ĐẦU HAY TÌNH CUỐI - Trang 457

Chương 26

Cô khóa cửa lại với anh. Anh cảm giác như da mình vừa bị lột ra, cái

vỏ bề ngoài đẹp đẽ mà anh đã lẩn trốn phía sau vừa bị xé toạc đi để lộ
những thứ xấu xí bên dưới. Anh loạng choạng quay lại bờ biển, cởi chiếc áo
phông ướt sũng ra và ép nó vào khuỷu tay đang chảy máu. Anh thấy chìa
khóa ô tô của mình trên cát, nhưng chìa khóa nhà Trev nằm ở một chùm
riêng và chẳng thấy đâu cả. Sau một nỗ lực vô ích cuối cùng để bắt Georgie
ra mở cửa, anh từ bỏ.

Các tay săn ảnh đã biến mất. Run rẩy và chảy máu, anh đi tới ô tô và

bắt đầu chuyến đi dài trở về nhà trong cơn bão. Anh không thể hình dung
nổi làm thế nào để mình có thể khiến cô hiểu được những gì vừa xảy ra. Cô
sẽ không bao giờ tin anh. Mà sao cô lại phải tin chứ? Anh thậm chí còn biến
ước muốn có con của cô thành một điều khoản thương lượng.

Toàn bộ thảm họa mà anh vừa tự rước vào mình này khiến việc hít

thở cũng trở nên thật khó khăn. Anh đã làm cái quái gì vậy, và làm sao anh
có thể sửa được nó đây? Không phải với một tin nhắn di động khác, đó là
chắc chắn.

Nhưng sau khi về nhà, anh không thể ngăn mình lại, và khi tiếng thư

thoại của cô vang lên, anh để tất cả tràn ra. “Georgie, anh yêu em. Không
phải như cái cách anh đã nói lúc nãy, mà là thật lòng. Anh biết chuyện
không có vẻ giống thế, nhưng lúc đấy anh không hiểu được như bây giờ...”
Anh nói lan man, câu cú và ý nghĩ lẫn lộn, cố bày tỏ tất cả nhưng lại thất
bại một cách đáng thương, biết rằng mình chỉ làm cho mọi chuyện tệ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.