TÌNH ĐẦU TRAO ANH - Trang 104

Chàng nhận ra cô đang nhìn với ánh mắt bị bất ngờ.

- Dĩ nhiên em không ám chỉ... điều đó! - Cô kêu lên - Làm sao anh có thể
nghĩ... khi anh đã rất tốt và... rất tuyệt vời với em... là em có thể... mong anh
cho em số tiền mà... anh phải vất vả mới kiếm được? Cám ơn anh. Cám ơn
anh. Vì đã nghĩ đến điều đó. Nhưng... đó là điều... em sẽ không bao giờ
làm... không bao giờ!

Vì cô nói giọng cương quyết, nên chàng hỏi:

- Tại sao nó lại làm cô lo lắng?

- Bởi vì anh phải... kiếm sống cho... chính mình, - Lacla nói - và em nghi
ngờ là bác Averil... lại hào phóng... với số tiền lương... của anh.

Rồi cô đặt tay lên cánh tay chàng.

- Xin hãy tha lỗi cho em, - Cô nói - vì anh phải gánh vác những phiền muộn
của em, khi mà em chắc là, anh cũng phải gánh chịu nhiều.

- Sao cô lại nghĩ thế? - Hầu tước hỏi.

Chàng nghĩ cô đang đắn đo câu trả lời, cho tới lúc cô nói:

- Em không muốn... chạm vào những chuyện riêng của anh... Nhưng em
không ngốc nghếch đến nỗi không nhận ra rằng anh là một quí ông... vì vậy
em biết chắc hẳn anh rất nghèo, rất nghèo thì mới phải chấp nhận... làm
công việc của một người đánh xe.

- Quả thật, - Hầu tước trả lời - đó là công việc mà tôi thích. Tôi thích được
gần những con ngựa, và tôi thích đánh xe. Nếu tôi phải làm việc, thì ít ra
cũng được ở ngoài trời.

- Hơn nữa... vì anh rất thông minh. Chắc chắn anh có thế làm được nhiều
việc khác... Em sẽ cầu nguyện thật nhiều để anh sẽ tìm được... việc gì đó mà
anh có thể... được cùng với bè bạn của anh và những người đàn ông giống
anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.