TÌNH ĐẦU TRAO ANH - Trang 67

sẽ bán ngôi nhà và đất đai... và cả ngôi nhà của... gia đình em. Ngôi nhà đó,
em đã nghĩ là thuộc về mình.

- Vì thế cô không còn chỗ nào để ở? - Chàng hỏi.

- Bà ấy nói là bà... sẽ đi London ngay lập tức và em sẽ đi cùng. Em đã nghĩ
là chỉ một thời gian ngắn thôi. Vì thế em đã để Peter lại với bác Boverness
đã nghỉ hưu vốn dạy nó học.

Rồi cô nhìn chàng xem chàng có muốn nghe không và nói tiếp:

- Bác Averil nói bà ấy sẽ mua một ngôi nhà ở quê. Nó sẽ lớn hơn rất nhiều.
Vì thế chúng ta đi đến Hereford để xem. Em nghĩ là em và Peter sẽ có... một
ngôi nhà nhỏ ở đó... Nhưng bây giờ bà ấy... thay đổi ý định...

Lacla nghĩ ngợi một chút, rồi nói thêm:

- Quả là bà ấy chưa bao giờ nói là gia đình em... có thể sống cùng nhau.
Nhưng em chưa bao giờ hình dung là... Bà ấy lại chia cắt tất cả...

- Đó là điều mà cô biết được tối nay! - Chàng nói.

- Bà ấy chỉ nói về căn nhà chúng ta sắp xem mà chẳng cần để ý đến điều nói:
Peter sẽ rất thích ở đó, vì em chắc là sẽ có ngựa cho nó cưỡi và còn... nhiều
thứ để chơi ở quê...

Lacla dừng lại vì nước mắt của cô chảy dài.

- Thế người họ hàng của cô nói sao? Chàng hỏi.

- Peter? Anh muốn nói là Peter? Em sẽ chẳng có một cái phòng nào cho một
đứa bé đúng ra phải đến trường để học cách kiếm sống.

Lacla nghẹn lại. Cô đưa cả hai tay lên mặt. Lúc sau cô nói:

- Làm sao em có thể... mất Peter... sao nó có thể vào trại mồ côi. Ở đó sẽ
chẳng có ai... yêu nó như bố, mẹ và em đã yêu nó.

Giọng nói của cô trở lên ngọt ngào trong nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.