TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 140

dẫn cô bạn gái nhìn như cô giáo bản đi tới, anh lái một chiếc xe thồ nhỏ
phía trên chất đầy đồ nghề săn bắt thú rừng.

Thằng nhóc Diệp Lê Tử lật mặt không khác gì bố nó, ngay lập tức nó

hí hửng nhảy phốc lên xe, cứ mở miệng ra là một câu bác hai câu bác, sau
đấy quay sang người yêu ông bác một câu cô hai câu cô. Nghĩ lại tối qua nó
làm cho tôi rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, tôi đang tỏ ra có chút
cảm động, nghĩ rằng hai mẹ con đang chiến tranh lạnh, nên bây giờ cố gắng
ra vẻ một bà mẹ đích thực.

Đường Tuấn giục: “Tiểu Lê, chúng ta đi thôi, cháu chào tạm biệt mẹ

đi.”

Diệp Lê nghiêng đầu: “Pằng!”

Tôi tức điên người, pằng gì mà pằng, tôi nghiến răng: “Lại dám thách

thức mẹ hả, có giỏi thách thức thì đừng về nữa.”

Diệp Lê ngoáy ngoáy mông, ra vẻ thân thiết kéo cô chị vừa quen lên

xe ngồi.

Đợi mấy người đi khuất, tôi thu dọn một chút rồi mới chạy sang nhà

bác cả giúp làm bánh chẻo. Thời tiết hôm nay rất đẹp, bác gái mang đậu lên
sân thượng phơi. Tôi thích ăn nhất là các món ăn từ đậu do bác gái nấu, cứ
phơi đi phơi lại trong suốt mùa thu, tới đông mang ra kho thịt, phải nói đã
ăn vào là chết mê chết mệt.

Tôi lên sân thượng ngẩng mặt nhìn ngắm quang cảnh xung quanh, núi

non trùng điệp, bầu trời trong xanh tươi mát đến lạ kì, giống như một bức
tranh sơn mài phác họa một khung cảnh mùa thu kì diệu.

Từ xa xa có tiếng súng vọng lại, lúc rõ lúc không, có lẽ bộ đội bên kia

núi đang luyện tập. Trong email của Trương Miên gửi, anh lúc nào cũng tự
khen cách bắn súng tuyệt vời và tay súng điêu luyện của anh. Tóm lại, cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.