TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 151

Về sau thì đến tôi cũng không chịu nổi con người lắm chuyện này, tôi

vội vàng ngắt lời bác, “Bác ơi, cháu đói quá, bác đi hấp cho bọn cháu ít
bánh chẻo được không ạ?”

Bác gái tôi hỏi han chu đáo: “Phóng viên Trác thích ăn bánh nhân thịt

lợn cuốn lá hẹ hay trứng gà cuốn lá hẹ?”

“Cháu ăn trứng gà cuốn lá hẹ bác ạ.” Trác Nguyệt thở phào.

Cuối cùng tôi cũng thấy mình có lỗi, khiến mọi người một đêm lo

lắng, chắc có lẽ vì đạo đức của tôi quá tồi.

“Xin lỗi Trác Nguyệt, bác tôi vốn tính như vậy, thật đấy, bác ấy hễ

thấy cô gái xinh đẹp là cứ thế hỏi han, chỉ tiếc một nỗi cô gái ấy không là
con dâu mình. Bà nhìn thấy ai cũng huyên thuyên không ngớt, nói không
chừng mai lại bảo anh họ tôi bỏ cô giáo ở trong nông thôn kia mất.”

Trác Nguyệt cười cười, không tiếp lời, bỗng hỏi lại tôi: “Quả Quả, có

thể nói cho tôi biết đã có chuyện gì xảy ra không?”

Tôi lập tức im bặt.

“Về việc của Tiểu Lê sao cô lại giấu Diệp Bổng?... Tôi vốn không có

tư cách hỏi cô, đây vốn là chuyện riêng của cô và Diệp Bổng, cô muốn nói
hay không cũng không sao.”

Tôi lắc đầu lạnh lùng nói: “Tôi không muốn nhắc tới chuyện này.”

Trác Nguyệt đúng là người được giáo dục tử tế, cô không hề chau

mày, nhăn mặt, chỉ lắc lắc cốc nước, uống một ngụm. Ngày xưa, khi cô ta
và Diệp Bổng còn yêu nhau thắm thiết, Trác Nguyệt có thói quen lấy nước
để kìm cơn giận. Người con gái có khả năng kiềm chế cơn giận như vậy,
trong mắt đàn ông quả thật rất quyến rũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.