TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 169

Diệp Bổng cười, “Tiểu Lê giống em quá.”

“Thật hả? … Chắc là vậy rồi… nó cũng rất bướng.”

Mấy hôm trước chúng tôi còn căng thẳng với nhau, lúc nào cũng đối

đầu với nhau, đến hôm nay ngồi chơi với nhau hòa bình thế này lại có chút
gì đó ngại ngùng. Tôi ngồi ăn KFC còn Diệp Bổng ngồi nhìn tôi với một
ánh mắt rất dịu dàng, tôi không dám nhìn lại anh ấy. Tôi quá hiểu bản thân
mình rồi, lúc nói thì cái gì cũng hay cũng tối, nhưng cứ nhìn thấy anh ta là
tôi lại có một chút gì đó oán trách. Nhưng chỉ cần anh khẽ chạm vào tay tôi
là tôi lại thấy giật mình. Những phẩm chất tốt đẹp như tính chính trực, ngay
thẳng, kiềm chế của bản thân tôi… tôi đều không có.

“Một mình em nuôi con sống thế nào?”

“… Cũng tốt, mẹ em và mẹ Hạ Văn Kỳ thay nhau đến trông thằng

bé.”

“Thế còn em thì sao?”

“Em á?” Tôi hơi lúng túng, không biết nên trả lời thế nào bèn nói, “…

em sống rất tốt.”

“Thế có điều gì khó khăn không?”

Có đấy, điều khó khăn duy nhất là không có anh ở bên.

Tôi cúi đầu vừa liếm nước sinh tố còn dính trên tay vừa nói, “Tất cả

đều rất tốt.”

“Bố em làm sao mà mất?”

“Haiz, lớp của bố em có mấy đứa học sinh luôn ức hiếp một bạn rất

thật thà, lúc đầu bạn đó hiền quá không dám phản kháng, về sau chịu không
nổi đứng lên chống trả nhóm bạn kia, sáng hôm ấy chỉ vì chuyện này mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.