TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 186

Tôi ném cho anh ta một lon coca, anh vội vàng bắt lấy.

“Thì ra cũng là cao thủ đấy, thất lễ thất lễ.”

“Không có gì”, Hạ Văn Kỳ quay lạ hỏi tôi, “Em còn chiến tranh lạnh

với mẹ em không?”

“Mẹ em ở nhà anh không muốn về nữa rồi, chắc là có cảm tình với bố

anh mất rồi.”

“Nói linh tinh” Hạ Văn Kỳ cười lớn, “Cô nương à, tôi cũng phải ở nhà

em mấy ngày, bác anh mới đến chơi, mẹ anh với mẹ em dạo này đang chơi
trò gì mà thấy mê lắm, với lại chắc cũng không muốn nhìn mặt em nên
không muốn về đấy.”

Tôi không hề nao núng, “Bà ấy không sợ con gái xinh đẹp của bà ấy

sẽ bị một kẻ biến thái như anh hãm hiếp rồi sát hại hay sao?”

“Anh thì thích giết trước rồi mới làm việc đó cơ, không thì lúc ấy mặt

đối mặt ngượng lắm.”

“Này này… anh đang nói linh tinh trước mặt con trai em rồi đấy.”

Diệp Lê ngẩng đầu lên nói rất thản nhiên, “Con không nghe thấy gì

đâu ạ.”

Tôi cũng hết cách với nó.

Nhưng dù sao Hạ Văn Kỳ ở đây thì cũng tốt, ít nhất thì hàng ngày tôi

không phải đưa Diệp Lê đi ăn KFC. Tôi vẫn nhớ tay nghề nấu ăn của anh,
hôm ấy anh làm hai món rất đơn giản, tôi ăn một lúc hai bát cơm, đến bát
nước canh cũng không bỏ sót.

“Nếu ai không biết chắc tưởng anh đi tị nạn ở châu Phi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.