TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 195

vỗ nhẹ lên mặt tôi, “Này này, em không sao chứ, mau thở đi, sao lại sợ hãi
thành ra thế này?...”

Đang nói thì anh Phó lại phanh gấp, Diệp Bổng lại ấn tôi vào ngực,

tim tôi đập thình thình như trống trận. Diệp Bổng tức mình chửi bới một
trận rồi mới nhấc tôi ra khỏi ngực, vỗ nhẹ lên mặt tôi, “Này này, em không
sao chứ, mau thở đi, sao lại sợ hãi thành ra thế này?...”

Đang nói thì anh Phó lại phanh gấp, Diệp Bổng lại ấn tôi vào ngực,

tim tôi đập thình thình như trống trận. Diệp Bổng tức đến mức lấy đồ đạc
ném. Anh Phó cũng ném trả lại mấy lần, đến khi thấy Diệp Bổng lấy cả con
dao bộ đội găm dưới ủng mới chịu thôi.

2.

Trong doanh địa có canh gừng nóng, một nhóm binh lính đang cầm

xẻng sắt chặt tuyết, tuyết lở bịt hết đường núi xe không vào được. Đường
mà chúng tôi vừa vào cũng là do họ đào, nhưng tuyết vẫn cứ rơi suốt, muốn
mở đường cũng chẳng dễ dàng gì.

Lần này không chỉ không gặp được người dân bị nạn mà ngay cả bộ

đội cũng có người bị thương do quá lạnh hoặc lên cơn sốt. Vốn dĩ có mấy
bác sĩ quân y đi cùng nhưng rồi có hai người mệt đến sinh bệnh. Do thời
tiết quá lạnh, túi truyền nước trong ba lô bị đông cứng lại, khi dùng lại phải
rã đông tốn không ít công sức.

Trời tối, chúng tôi cùng các anh lính ăn mì tôm cà rốt, sợi mì vừa nhấc

ra khỏi nồi đã nguội ngắt, lại còn bám một lớp mỡ mỏng, ngửi mà buồn
nôn. Tôi ăn qua loa vài ba miếng rồi chui vào lều, đường có thể thông bất
cứ lúc nào, sau khi thông đường chúng tôi sẽ chẳng có lúc nào lười nhác
nữa.

Vì điều kiện không tốt, bên ngoài gió thổi vù vù, phụ nữ ở tất chung

trong một lều có thể ấm hơn một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.