TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 292

Diệp Bổng khi thấy Thẩm Tịnh đã hơi sững người, lại nhìn thấy Tiểu

Lê lao vào lòng, lúc này mới nhận ra sự tồn tại của tôi. Đồng nghiệp của
Trác Nguyệt sắc mặt lập tức có vẻ kì quái, còn Trác Nguyệt thì bình tĩnh,
nhìn tôi khẽ gật đầu – nhưng cô ta không hề buông tay ra khỏi tay Diệp
Bổng.

“Ồ, cô phóng viên này rõ ràng là không coi cậu ra gì!” Hạnh Tử cười,

“Nhưng cô ta lấy đâu ra tự tin cho rằng Diệp Bổng nhà cậu vẫn còn tình
cảm với mình?”

“Vì từ nhỏ đến lớn cô ta chưa từng gặp phải khó khăn, muốn gì là có

cái đó. Thật ra từ nhỏ đến lớn, trừ Diệp Bổng ra thì tớ cũng vậy. Nhưng ví
Diệp Bổng như một món đồ chơi, tớ muốn có nó thế là tớ tiết kiệm từng
đồng tiền lẻ trong nhiều năm để mua. Nếu một ngày nào đó muốn vứt nó đi
tớ sẽ nghĩ đến việc hồi xưa đã tiết kiệm tiền vất vả thế nào, vậy là không
nỡ.” Tôi cũng cười, “Còn cô ấy, tuy cũng thích món đồ chơi này, nhưng lại
có được quá dễ dàng, khi vứt đi cũng chẳng chút do dự. Đến khi nhận ra
mình vẫn muốn thì nó đã là của người khác rồi.”

Hai chúng tôi không hổ danh là cùng cạ, đến khẩu khí soi mói người

khác cũng giống hệt nhau. May mà chúng tôi đều là đại mỹ nữ, nếu không,
vẻ mặt này mà trên mặt người khác thì chính là dữ tợn đáng sợ.

Có vẻ như họ ăn xong có hoạt động khác nữa, không biết Diệp Bổng

nói gì với Trác Nguyệt, vẻ mặt rất khách sáo, nhưng sự giận dữ sắp không
che giấu được nữa. Anh cũng không thèm nhìn đến Thẩm Tình lúc này vô
cùng lúng túng. Trác Nguyệt tuy đang cười nhưng gương mặt lúc này cũng
vô cùng hiu quạnh.

Diệp Bổng tiến lại với vẻ mặt sầm sì, tôi và Hạnh Tử vô cùng happy

chào anh: “Hi…”

“Ôi dồi ôi, giáo quan Diệp thật đẹp trai nha, chơi vui chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.