TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 297

Tôi gãi cằm suy nghĩ, “Đúng thế nhỉ, Tuyệt Tuyệt hiểu biết rộng, da

mặt dày, nhưng Toái Toái sẽ xấu hổ lắm… Vậy thì để trong phòng sách
vậy.”

Diệp Bổng nghiến răng, “Được.”

Để Diệp Bổng chấp nhận, chúng tôi đã chuẩn bị rất chu đáo, ví dụ như

dành chỗ trong tủ kính ở phòng đọc sách, rồi lót cả lớp đệm da. Diệp Bổng
đã nhìn Tuyệt Tuyệt với con mắt thù địch đã lâu, nếu ngay lúc đầu đã để
ngay trong phòng đọc sách thì chắc chắn anh ấy sẽ ép tôi vứt đi – ngóng
một ngày hai người có thể hòa thuận với nhau.

“Em sắp trở thành phần tử tà giáo rồi!” Diệp Bổng tức mình, “Còn bảo

yêu anh? Em muốn dọa chết anh thì có!”

Tôi chột dạ, “Nhưng… đã thế này rồi, phải làm sao?”

Diệp Bổng bực mình một chút, chuyển kênh ti vi hết một lượt, ném

điều khiển đi rồi lườm tôi, “Lại đây!”

“Làm gì?” Tôi lùi lại một bước, tay cầm vũ khí là một miếng bánh

gato dâu.

Anh liếm liếm răng, khả năng lật mặt nhanh như chớp lại được phát

huy, “Không phải em là “kẹo(*)” sao? Nào lại đây… cho anh liếm thử…”

(*) Đường Quả trong tiếng Trung nghĩa là kẹo.

Tôi lao tới, như chim gõ kiến, hôn tới tấp lên môi anh.

Mãi lâu sau anh nói thầm vào tai tôi: “Sau này em cần gì anh đều sẽ

cho em.”

“Ưm ưm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.