TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 66

và con giống Đức nằm trên bãi cỏ, nghe âm thanh của tiếng bước chân liền
quay đầu nhìn chằm chằm vào tôi và kéo dài lưỡi lớn.

Tôi bấm chuông cửa, sau một hồi chuông lanh lảnh, một cái bóng thân

quen dần hiện ra trước cửa, Diệp Bổng nhìn thấy tôi hai mắt trợn tròn kinh
ngạc, hai chú chó vui mừng ngoe nguẩy đuôi dưới chân anh. Tôi nhìn anh
cười ra vẻ ngượng ngùng vung vẩy tay: “Là vì em sợ anh nhớ em quá nên
liền tới đây.”

Anh cứ thế đứng lặng trước cửa nở nụ cười cay đắng, bộ nhớ của não

nhanh chóng được lập trình. Tôi vẫn đủ thời gian để thoe đuổi ý nghĩ riêng
của mình, ngắm nhìn anh đi chân đất trên mặt sàn gỗ, ánh mặt trời trải
xuống vai anh, một nửa mình anh chìm vào bóng tối mờ ảo, trên đầu tiếng
lá cây rung xào xạc, còn có cả tiếng chim sẻ kêu rí rách.

Tôi là kẻ không mời mà đến lại chẳng được chào đón gì.

Cho tới khi trong phòng vang lại tiếng một ngườ phụ nữ trung niên,

một giọng nói ngọt ngào ấm áp: “Tiểu Bổng, ai đến vậy”.

Diệp Bổng chợt bừng tỉnh, nói: “Là một người bạn của con”.

Sau đấy anh quay lại mở cửa, hai chú chó cũng theo bước anh, tôi tỏ

vẻ nhiệt tình chào hỏi hai chú chó “… Gâu”

Con chó lông vàng cũng nhiệt tình nhảy phốc vào tôi, còn chú chó nhỏ

giống Đức thì lạnh nhạt nghẹo đầu sang một bên. Diệp Bổng không nói gì
thêm nữa, dẫn tôi vào nhà, quay mặt đi lần nữa đã trở thành vẻ mặt tươi
cười. Và sau đấy tôi nhìn thấy mẹ anh, bà hoàn toàn không có vẻ gì là một
bà mẹ của một đứa con trai hai mươi tuổi, trông còn rất trẻ, hơn nữa lại rất
đôn hậu quý phái, quả thật là một người phụ nữ đẹp.

“Mẹ à, đây là Đường Quả, bạn của con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.