TÌNH ĐẦU TRONG VŨ TRỤ - Trang 80

Lão Đường phẩy tay, ra vẻ xấu hổ: “Thôi không phải giấu nữa, bố với

mẹ con là người những ông bố bà mẹ chân chính, tuyệt đối không phải bị
dụ dỗ vì món thịt kho tàu của bố Hạ Văn Kỳ và bánh chẻo của mẹ anh ta
đâu.”

“Bố rõ ràng là vì món thịt kho tàu của bố anh ta và bánh chẻo của mẹ

anh ta mà!” Tôi nhảy cẫng lên, đằng đằng sát khí chỉ tay vào mũi ông bố
yêu quý: “Lão Đường, bố nghĩ ngơi cho khỏe khoắn, con đi học! Buổi tối
con đi làm thêm về muộn, con sẽ ở nhà Hạnh Tử!”

Lão Đường trề môi nói to: “…Con gái điệu của tooi tối nây đi ngủ

lang.”

Điền mỹ nữ thở dài: “Vậy là sắp có cháu ngoại rồi!”

Có những ông bố bà mẹ thế này tôi không biết là hạnh phúc hay bất

hạnh đây. Họ tin tưởng tôi coi trọng trinh tiết, biết giữ mình là đúng. Thế
nhưng quá tin tưởng biến thành khinh suất. Tôi gờ đây đã không còn là đứa
con gái hồn nhiên như họ tưởng tượng rồi, tôi giờ đây đã là một người phụ
nữ, chỉ có điều trong mắt người khác tôi vẫn hoàn toàn trinh trắng.

Sau khi tan học, tôi tới cửa hàng bắt đầu công việc, buổi chiều ánh mặt

trời hắt hiu, khách trong cửa hàng thưa thớt.

Tôi ngáp dài ở cửa, bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng gió sượt qua mang

tai, vẫn chưa kịp nhìn rõ vị khách trước mắt đã nghe thấy tiếng cười của
nhân viên phục vụ: “Chào mừng quý khách tới với cửa hàng, xin bước cẩn
thận, mời quý khách đi hướng này.”

Người khác hiếm hoi ấy không bước vào cửa, đứng ở cửa, không có

bất kì phản ứng nào. Tôi ngẩng đầu.

Nhìn thấy Diệp Bổng đang nhìn mình chăm chú, tôi giật mình lùi lại

một bước, suýt chút nữa đâm sâu vào tủ quần áo phía sau, bị Diệp Bổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.