TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 11

“Oscar à, anh biết vậy nghĩa là sao mà. Chúng ta phải bắt đầu lại từ

đầu thôi.”

“Ôi trời,” anh ra vùi mặt vào hai lòng bàn tay rồi lún sâu xuống ghế.

“Nhưng tôi đã đi được nửa đường vào thành phố rồi mà.”

“Anh phải chú ý không được để những mối lo lắng hiện tại biến

thành nỗi sợ hãi trong trong tương lai chứ. Anh phải ghi nhớ điều này
trong đầu ngay lập tức. Ngày mai, anh sẽ lên chiếc xe buýt đó. Anh sẽ
ngồi xuống bất cứ ghế nào còn trống và đi hết một trạm. Sau đó anh có
thể xuống xe và đi bộ về nhà. Hôm sau, thứ Tư, anh sẽ đón xe, ngồi
bất cứ chỗ nào, và anh sẽ ngồi lại qua hai trạm rồi đi bộ về nhà. Thứ
Năm, anh sẽ ngồi qua ba trạm, và thứ Sáu là bốn, anh hiểu chứ? Anh
phải tập từng chút từng chút một như vậy, từ từ từng bước, rồi cuối
cùng anh sẽ làm được thôi.”

Tôi không biết mình đang cố thuyết phục ai. Anh ta hay tôi.
Oscar chậm rãi ngẩng đầu lên. Mặt mày tái nhợt.
“Anh làm được mà,” tôi nhẹ nhàng nói.
“Cô nói nghe dễ dàng quá.”
“Tôi hiểu việc này với anh không dễ dàng gì. Anh hãy tập thở trước

thử xem. Nó sẽ nhanh chóng không còn khó khăn nữa đâu. Anh sẽ có
thể ở trên xe buýt cho đến tận lúc xe vào thành phố, và cảm giác sợ hãi
sẽ thay bằng niềm vui sướng. Chẳng bao lâu sau khoảng thời gian khổ
sở nhất của anh sẽ thành lúc hạnh phúc nhất vì anh đã vượt qua được
những thử thách to lớn như thế.”

Trông anh ta có vẻ không chắc chắn.
“Tin tôi đi.”
“Tôi tin cô, nhưng tôi không đủ can đảm.”
“Một người can đảm không phải là người không biết sợ mà là người

chinh phục được nỗi sợ đó.”

“Tên một cuốn sách của cô hả?” Anh ta hất đầu về phía kệ sách

truyền cảm hứng trong văn phòng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.