TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 132

trên màn hình. Tôi nhấc điện thoại mà Adam không thấy và lần này
không mở loa ngoài.

“Ồ, xin chào,” Maria nói khi nghe tiếng tôi. “Lại là cô.”
“Xin chào,” tôi nói, không muốn gọi tên cô ấy vì sợ Adam giật điện

thoại lại.

“Giờ cô là người chuyển tin nhắn cho anh ấy hả?” Maria hỏi, cố

gắng nói đùa nhưng không thể giấu được sự sắc lạnh trong giọng nói.

Tôi cười nhẹ, giả vờ không để ý. “Có vẻ như vậy đấy. Tôi giúp gì

được cho cô không?”

“Cô giúp tôi làm sao được? Chậc, tôi muốn nói chuyện với Adam.”

Cô ta nói cộc lốc, sắc, từ ngữ ngắn gọn.

“Tôi xin lỗi, giờ anh ấy không nghe điện thoại được,” tôi nói bằng

giọng thân thiện, không cho cô ấy lý do gì để nạt nộ được tôi. “Tôi
chuyển lời lại cho anh ấy được không?”

“Anh ấy có nhận được lời nhắn sáng hôm qua của tôi chưa?”
“Dĩ nhiên là rồi. Tôi nói lại với anh ấy ngay.”
“Vậy tại sao anh ấy không gọi tôi?”
Chúng tôi đến một giao lộ.
“Trái,” đột nhiên Adam nói, dừng ngang cuộc trò chuyện với Alicia.
“Phải,” Alicia nói.
“Rẽ trái,” Adam la lớn.
Alicia khúc khích cười và hai người họ rít lên chói tai. Adam bịt

miệng Alicia còn con bé thì ré lên. Rồi tới lượt anh ta kêu lên ăng ẳng
vì bị con bé liếm tay. Hỗn loạn hết cả nên tôi gần như không nghe
Maria nói gì.

“Cô không thể trách anh ấy không gọi lại cho cô sau những gì anh

ấy thấy được.” tôi nói bằng giọng lịch sự, không trách móc, không
phán xét, một câu đơn giản để đưa Maria về đúng vị trí của cô ấy.

“Vâng. Đúng thế. Có phải tôi nghe giọng anh ấy đó không?”
“Đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.