TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 155

“Vậy thì hy vọng hôm nay thuốc rửa ruột sẽ giúp ngài đi cầu được,”

bà ấy nói, cầm cái khay cũ lên và đem ra khỏi phòng, đầu ngẩng cao.

Tôi nghĩ mình thấy ông Basil mỉm cười nhưng cảm giác mơ hồ đó

biến mất nhanh chóng cũng như khi nó xuất hiện. Giọng ông ta khào
khào, yếu nhưng có uy. Nếu bị bệnh sắp chết mà ông ấy còn gân như
thế này thì chẳng thể nào tưởng tượng được ông ấy đã như thế nào khi
đi làm. Và khi là một người cha. Tôi nhìn Adam; vẻ mặt anh ta thật
khó đoán. Chuyến viếng thăm này rất quan trọng. Đây là nơi tôi sẽ
phải khẩn cầu bản năng làm cha mẹ của ông Basil, để ông ta thấy việc
ép Adam phải tiếp quản công ty đang hủy hoại con trai ông ấy như thế
nào. Tôi đặt cược hết mọi thứ vào đó. Chưa gì tôi đã lo rằng vận may
của mình tiêu tan sạch trên đường vào rồi.

“Hãy quay lại đây,” ông già gọi.
Mags dừng bước.
“Không phải chị, hai đứa nó kìa.”
Khi đi ngang qua tôi, Mags vỗ lên tay tôi đầy thông cảm và dịu

dàng nói, “Ông ta đúng là chẳng ra làm sao.”

Adam và tôi tiến tới bên giường. Chẳng có lời nói yêu thương nào

giữa cha và con, thậm chí không có bất kì một kiểu chào hỏi nào.

“Hôm nay anh phải làm gì?” ông Basil hỏi cụt ngủn.
Adam có vẻ bối rối.
“Ta nghe anh chị thì thầm: Hôm nay chúng ta sẽ làm việc này.” Ông

ta nhái lại lời tôi. “Đừng ngạc nhiên như thế, tai ta đâu có bị hư. Hai lá
gan mới là thứ khiến ta phải nằm đây, và chúng thậm chí cũng không
phải thứ đang giết dần giết mòn ta. Là bệnh ung thư – mà ta nghĩ thứ
đồ ăn chết tiệt kia sẽ giết ta trước cả nó!” Ông ta đẩy dĩa thức ăn ra xa.
“Ta không hiểu tại sao chúng không chịu cho ta ra khỏi đây để chết
quách đi cho rồi. Ta còn nhiều việc phải làm,” ông ta lại cao giọng khi
một bác sĩ vào để kiểm tra phác đồ điều trị. Đi cùng cô ta có hai bác sĩ
thực tập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.