TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 162

“Cậu làm cái quái quỷ gì ở đây?” Adam hỏi, không buồn tỏ ra lịch

sự và trông như thể muốn đấm cho gã kia một đấm.

“Tôi đến để thăm ông chú tôi, nhưng hóa ra lại đúng lúc quá – anh

và tôi chưa hoàn thành được cuộc họp tuần trước. Dường như anh bỏ
đi vội vã quá.”

“Hai anh có một cuộc họp sao?” ông Basil trông như thể mới bị

đâm một nhát ngay tim.

“Adam đã đến gặp cháu bàn về việc để cháu tiếp quản Basil. Anh

ấy khá hứng thú với ý tưởng đặt hai cái tên Bartholomew Basil đứng
cạnh nhau – món quà tưởng nhớ tuyệt nhất cho ông nội, chú có nghĩ
vậy không?” hắn ta nhếch mép cười.

“Mày nói láo!” Adam rõ ràng đang giận sôi máu. Anh ta giẫm lên

chân tôi trong lúc lao về phía gã anh họ, tóm gáy hắn và đẩy hắn một
mạch đến khi lưng hắn đâm sầm vào tường. Anh ta chẹn tay lên cổ
họng Nigel trong lúc gã anh họ vùng vẫy.

“Adam,” tôi cảnh báo, cố gắng kìm chế sự hoảng sợ.
“Mày là một kẻ nói láo bẩn thỉu,” Adam nghiến răng kèn kẹt. Gân

máu nổi lên trên trán Nigel khi hắn cố kéo tay Adam ra khỏi cổ họng,
nhưng Adam khỏe hơn. Thay vào đó, Nigel chọc hai ngón tay vào lỗ
mũi Adam, đẩy ngược đầu anh ta ra sau.

“Adam!” tôi nhảy dựng lên. Tôi cố cản hai người họ lại nhưng lại

sợ không dám đến quá gần lúc họ đang vật nhau. Tôi quay ngoắt lại
nhìn ông Basil. Mặt ông ta như sấm sét nhưng rốt cuộc thì ông ta vẫn
là một ông già bất lực trên giường bệnh – và ông ta biết thế. Ông ta bắt
đầu thở rất nặng nhọc.

“Ông Basil, ông có sao không?” tôi hỏi. Tôi chạy đến bên giường

ông ta và ấn nút gọi y tá.

Nước mắt ông ta trào lên.
“Anh ấy không làm thế đâu,” tôi nói cứng. “Adam không làm thế

đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.