TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 166

14

Làm sao để có bánh kem và ăn nó

Thanh tra Maguire ngồi đối diện tôi bên kia chiếc bàn trong phòng
thẩm vấn ở sở cảnh sang đường Pearse. Mắt ông ta đỏ ngầu, bọng mắt
bên dưới sưng lên như thể tối qua ông ta đã tiệc tùng thâu đêm. Một
lần nữa, tôi biết việc mình làm không đúng. Ông ta đã phải miễn
cưỡng gặp tôi, không quên cảnh báo rằng thời điểm hiện tại ông ta chỉ
đơn thuần nghe câu chuyện của tôi trước khi quyết định có nộp tôi cho
đồng nghiệp của mình hay không. Tôi hiểu như vậy nghĩa là ông ta
đang đóng vai bộ lọc; nếu những phàn nàn của tôi vô giá trị thì ông ta
không muốn phí phạm thời gian của cảnh sát. Tôi cảm thấy trán mướt
mồ hôi. Căn phòng rất ngột ngạt, không có cửa sổ lẫn lỗ thông gió.
Nếu tôi là một nghi phạm hẳn tôi đã sẵn sàng thừa nhận bất kì tội
trạng gì để được ra khỏi đây rồi. Ơn trời, tôi khăng khăng đòi mở cửa
phòng để có thể trông chừng Adam.

“Thói quen của cô là đi thu lượm những người muốn tự sát sao?”

Thanh tra Maguire đã hỏi khi tôi đến đây với Adam.

“Thật ra tôi đang giúp anh ấy về mặt công việc.” Không hẳn là nói

xạo.

Tôi nhìn ra cửa lần nữa để đảm bảo Adam vẫn còn ngoài đó. Anh ta

trông chán chường và mệt mỏi, nhưng ít nhất vẫn hiện diện.

“Lúc nào cô cũng đem việc về nhà ư?” ông ta hỏi.
“Còn ông có bao giờ về nhà không?” tôi độp lại.
Tôi nhận ra quá trễ rằng ông ta suýt nữa cởi mở với tôi. Câu trả lời

cộc cằn của tôi lập tức khiến ông ta thu lại vào vỏ; đấu trường lại được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.