TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 213

“Con bé nói cũng có điểm đúng đấy chứ,” bố bổ sung và nhìn

Brenda.

Brenda giơ ngón tay lên chào ba chúng tôi và tiếp tục ăn.
“Em đã mua váy để mặc trong bữa tiệc chưa? Em định mặc gì thế?”

Adrienne hỏi.

“Em đang tập trung nhiều hơn vào việc giữ cho anh chàng sinh nhật

còn sống,” tôi trả lời, bị phân tâm bởi cái tin Barry bị Leo Arnold ám
ảnh. Tôi đang cố gắng nghĩ xem làm sao anh ta lại nghĩ rằng tôi mê
anh chàng kia. Tôi chưa bao giờ nói chuyện về khách hàng của mình
với anh ta.

“Cậu ta có sống cũng chẳng ích gì nếu trông em như miếng giẻ

rách,” Brenda nói và cả ba người họ phá ra cười.

“Brenda đã mua một đôi giày đẹp cực kì,” bố nói. “Chúng là giày

hở mũi màu đen có đính những viên ngọc trai nhỏ đẹp nhất.”

Bố mê giày phụ nữ. Ông ấy từng rất thích dẫn chúng tôi đi mua sắm

khi chúng tôi đang lớn và thường khiến chúng tôi ngạc nhiên với
những đôi giày cho những dịp đặc biệt. Ông cũng có gu lắm. Theo
một cách nào đó, bố là một người cường điệu bị kẹt trong cơ thể của
một người nghiêm túc; bố yêu phụ nữ, yêu lối suy nghĩ của họ, dành
phần lớn thời gian làm việc cạnh bọn họ, đã dành cả đời ở chung một
căn nhà với những người phụ nữ áp đảo ông ta về quân số, tính cả mấy
người cô, và dành cho họ sự tôn trọng rất lớn. Ông ấy tôn trọng lối cư
xử và những khuynh hướng của họ, các sắc thái của họ, nhu cầu ăn sô
cô la vào một thời điểm trong tháng mà ông ấy đã thuộc làu – một
điều kiện tiên quyết để một mình nuôi ba đứa con gái đang tuổi ăn tuổi
lớn – và đã nỗ lực hết sức để hiểu về sự dao động hóc-môn liên tục và
nhu cầu cần nói chuyện và phân tích những cảm xúc và đủ thứ chuyện
xảy ra trên đời.

“Cái gì khiến mọi người nghĩ mọi người sẽ đến dự tiệc vậy?” tôi

ngạc nhiên khi thấy họ đều đã chuẩn bị cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.