TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 215

con một lời khuyên mà bố tin là tốt nhất trong tất cả những thứ bố
từng cho con trong cuộc đời còn ngắn ngủi của con.”

Tôi chuẩn bị tinh thần.
“Bố đề nghị con đi tìm cái gã nghiện sex ấy đi.”

***

Để Adam lại trong văn phòng của bố tôi với cái máy tính xách tay

của anh ấy, dặn dò kĩ càng bố không được nói năng gì không hợp lúc
hợp cảnh rồi tôi lên đường đến phòng khám của Leo Arnold, anh
chàng khách hàng hầu như tối nào tôi cũng tơ tưởng đến, dẫn đến việc
tôi bỏ Barry. Chưa bao giờ, dù chỉ một lần, tôi muốn bất kì cái gì trong
những tơ tưởng ấy thành hiện thực, chúng chỉ là như thế thôi: tưởng
tượng, thứ khiến đầu óc tôi bận rộn khi thực tế quá tăm tối. Tôi chắc
chắn anh ta thậm chí không phải kiểu của tôi; giữa chúng tôi không có
sự thu hút thật sự nào cả, tôi đã tạo ra một Leo Arnold hoàn toàn khác
trong đầu, người đã hẹn những buổi trị liệu đêm khuya, và không thể
kiềm lòng thêm một giây nào nữa, ào vào lòng tôi khi tôi chỉ có một
mình trong phòng, thi thoảng còn có một khách hàng khác đợi bên
ngoài. Tôi cảm thấy mặt mình đỏ bừng khi nghĩ những chuyện đó kì
cục như thế nào trong lúc ngồi trong phòng đợi của anh ta, trong đời
thật.

“Christine,” Leo đột ngột xuất hiện ở ngưỡng cửa. Thư kí của anh ta

hẳn đã nói anh ta tôi đang đợi, nhưng anh ta vẫn không giấu được
ngạc nhiên.

“Leo, xin lỗi vì tôi không hẹn trước,” tôi nói, giữ giọng thật nhỏ để

không làm những người khác trong phòng đợi nổi giận.

“Không có gì,” anh ta nói dễ chịu, dẫn tôi vào văn phòng. “Tôi có

vài phút nghỉ giữa mỗi cuộc hẹn. Tôi xin lỗi vì không thể nói chuyện
lâu hơn, nhưng cô nói có chuyện gấp.”

Tôi ngồi trước bàn anh ta, cố gắng không nhìn quanh quất nhiều

quá, mặc dù sau khi đã hình dung ra văn phòng của anh ta và những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.