TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 226

nhưng bám theo bất kì manh mối nào cô tự tìm được lúc nào cũng
tốt.”

“Tôi đã liên lạc với cơ quan trao nhận con nuôi rồi,” Amelia nói.

“Tôi đã tải giấy tờ từ trang web của họ xuống nhưng,” cô ấy hạ giọng
dù quanh đó chẳng có ai, “tôi không hoàn toàn chắc vụ nhận con nuôi
này được ghi chép chính thức. Tôi chẳng tìm thấy giấy tờ nào liên
quan cả.”

“Ừ...” Bobby nhịp nhịp lên cuốn sổ ghi chú và có vẻ suy nghĩ lung

lắm. “Tôi đồng ý. Vậy cô nghĩ sao?” Cậu ấy chìa tay ra cho Amelia,
háo hức muốn dàn xếp cho xong để có thể bay khỏi cái tổ của mình.

“Cậu tính bao nhiêu tiền?” gã Adam cay độc ngắt ngang cuộc trao

đổi giữa họ.

“Một trăm năm mươi euro nếu tôi tìm được họ, cộng với tiền ở.

Những chi phí khác tôi tự lo. Đồng ý chứ?” Cậu ấy nhìn xuống bàn tay
vẫn đang chìa ra của mình.

Amelia trông có vẻ không chắc chắn lắm.
Cậu ấy buông tay.
“Tôi không hứa phép màu sẽ xảy ra,” cậu ấy nhẹ nhàng nói, “nhưng

trước đây tôi đã từng tìm thấy những bậc phụ huynh và giúp nhiều gia
đình đoàn tụ rồi. Ở đây chẳng có dàn xếp gì hết nhưng không sao. Tôi
không lấy tiền chừng nào chưa giải được câu đố mà tiền nhà thì tháng
nào cũng phải trả. Cũng sắp tới hạn rồi.” Cậu chàng nhe răng cười láu
lỉnh.

“Không phải tại anh, Bobby,” Amelia nói. “Là tại... tình hình. Nếu

tôi cứ làm tới thì... chà...nó sẽ thành hiện thực.” Cô ấy nhìn tôi cầu
cứu.

Cân nhắc không can thiệp có lý gì chứ? “Cậu nên làm điều cậu cảm

thấy đúng,” cuối cùng tôi cũng nói, rồi bổ sung, “Cậu có gì để mất
nào? Lâu lắm rồi cậu cũng chẳng đi nghỉ. Ít nhất thì cậu cũng sẽ được
thấy một nơi khác của đất nước.”

Amelia thẹn thùng mỉm cười. “Được rồi.” Cô ấy bắt tay cậu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.