TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 227

Adam lắc đầu.
“Tớ biết chuyện này thật điên,” Amelia nói thấp giọng trong lúc

chúng tôi quay ra xe. “Nhưng tớ phải ra khỏi Dublin thôi, tớ phải ra
khỏi cửa tiệm. Tớ cần phải đi xa. Để sắp xếp lại đầu óc. Mọi thứ với tớ
đều đảo lộn cả rồi, tớ không thể suy nghĩ cho ra hồn nữa.”

“Và cậu có nghĩ chuyến đi này có ích không?”
“Không,” cô ấy bật cười. “Nhưng ít nhất tớ cũng sẽ được vui vẻ

thoải mái.” Cô ấy mỉm cười. “Bobby là một anh chàng thú vị đấy.”

Tôi chỉ nghe bằng nửa lỗ tai, vì còn bận nghe lén hai người đàn ông

đi sau.

“Anh quen chị Christine như thế nào?” Bobby hỏi.
“Trên một cây cầu.”
“Cầu nào?”
“Ha’penny.”
“Lãng mạn quá,” Bobby vỗ lưng Adam như thể họ là bạn bè chí cốt.

Adam thọc tay sâu hơn vào túi và đợi tôi ngừng nói để chúng tôi có
thể chuồn đi.

Tôi hướng sự chú ý trở lại Amelia.
“Cảm ơn cậu đã chiều theo tớ.”
“Bạn bè là để như thế mà. Nhưng tớ hỏi câu này được không? Khi

chúng ta ở trong căn phòng lưu trữ đó, cậu đã đi thẳng đến chỗ cái hộp
in năm sinh của mình. Cậu đã nghi ngờ rồi, đúng không?”

“Lúc nào tớ cũng băn khoăn. Đôi lúc tớ hỏi bố và mẹ về việc mang

bầu tớ, hỏi tớ sinh ra ở đâu, và những câu trả lời của họ lúc nào cũng
hơi mập mờ. Với lại hình như họ chưa bao giờ muốn nói về việc đó.
Tớ không muốn họ khó chịu hay làm họ buồn, thế nên tớ thôi không
hỏi nữa, không tìm câu trả lời nữa. Tớ đã không hề biết họ giấu tớ
chuyện gì. Nhưng tớ biết mẹ đã mang thai bốn lần trước khi có tớ và
bà ấy đã mất con cả bốn lần. Bà ấy nói có tớ chính là phước hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.