TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 243

không biết bình thường thì anh ấy thế nào, nhưng trong những ngày
sau lần đầu tiên chúng cháu gặp nhau, anh ấy có vẻ... dễ chịu hơn.
Chuyện này thì lại khiến anh ấy hơi nặng nề trở lại một chút. Dù cháu
biết mất đi một ai đó thì chẳng có lúc nào gọi là đúng lúc cả...”

“Cô đã gặp ông Basil chưa?”
“Rồi ạ.”
“Chà, vậy thì cô sẽ hiểu khi tôi nói rằng dù tôi đã làm cho ông ấy ba

mươi lăm năm trời nhưng chúng tôi vẫn không phải gần gũi nhau gì
lắm.”

“Con trai ông ấy cũng vậy.”
Maureen mím môi gật đầu. “Tôi chắc cô sẽ không tiết lộ chuyện

này, nhưng Adam,” bà ấy hạ giọng, “cậu ấy luôn rất nhạy cảm. Lúc
nào cậu ấy cũng hà khắc với bản thân. Cậu ấy không buông bỏ chuyện
gì dễ dàng, ngay cả những chuyện nhỏ nhất. Tôi đã cố ở bên cạnh cậu
ấy, nhưng Adam thích giải quyết vấn đề một mình một cách lặng lẽ.
Còn ông Basil thì... chà, ông ấy là ngài Basil nổi tiếng mà.”

“Cháu hiểu. Cảm ơn bác vì đã cho cháu biết điều này, và cháu bảo

đảm sẽ không lặp lại những lời bác mới nói đâu. Cháu đúng là đã
không rời mắt khỏi anh ấy cả tuần nay rồi,” tôi giải thích.

“Phần lớn các cô gái đều không thể.” Bà ấy mỉm cười và tôi đỏ mặt.
“Vì nhiều lý do không thể giải thích ở đây được, cháu không thể để

anh ấy lọt khỏi tầm mắt. Vì thế mới dẫn tới tình huống trong phòng
ngủ, nhưng giờ cháu thật sự cần phải đến một nơi và cháu tự hỏi liệu
bác có thể để mắt trông chừng anh ấy hộ cháu không? Cháu biết bác
có rất nhiều việc phải làm cho ngày mai, nhưng cháu chỉ đi chừng một
tiếng thôi. Nếu bác không phiền ạ?”

Tôi xếp một cái ghế bên ngoài cửa phòng ngủ cho Maureen để anh

ấy không thất kinh khi nhìn thấy bà ấy uể oải ngồi trên ghế sô pha cuối
giường.

“Làm ơn gọi cháu nếu anh ấy dậy, đi vệ sinh hay làm bất cứ gì nhé.”

Tôi lo lắng nhìn Adam trên giường, cố gắng quyết định xem nên ở hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.