TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 247

“Miễn là không dính dáng đến gia đình bác của anh ấy,” tôi nói

thêm.

“Chậc, dĩ nhiên là thế rồi,” bà ấy nhất trí. “Công ty sẽ không rơi vào

tay Nigel phải không?” bà ấy lo lắng hỏi.

“Adam không muốn thế. Và tôi không nghĩ bà phải lo lắng gì về

Lavinia đâu.”

“Cô có chắc Adam hài lòng với chuyện này không?” bà ấy lo lắng

hỏi lại.

Tôi lảng đi. “Bà có phiền nếu tôi hỏi tại sao bà lại không chắc chắn

như vậy không? Tôi tưởng ai cũng biết Adam không muốn công việc
này chứ?”

“Ồ, tôi cảm nhận được điều đó chứ, đương nhiên rồi, nhưng tôi

tưởng khi ngài Basil chết rồi thì sẽ khác. Tôi tưởng cậu ấy sẽ nhìn
nhận mọi chuyện khác đi. Rất khó để làm công việc của mình khi ngài
Basil cứ thở sau gáy, ông ấy gần như không cho cô giây nào để suy
nghĩ và rồi ông ấy mắng cô không chịu động não. Tôi tưởng Adam sẽ
muốn biến nó thành của cậu ấy.” Bà ấy nhún vai. “Tôi tưởng vấn đề
của cậu ta là với ông bố chứ không phải với công ty. Và cậu ấy đã
chứng minh cậu ấy rất khá trong khoảng thời gian ngắn cậu ấy ở đó.
Cậu ấy đã có vài ý tưởng hay ho – và tin tôi đi, vài nhân tố mới mẻ ở
đó sẽ rất có ích. Cậu ấy mà không đảm nhận chức vụ đó thì thật đáng
tiếc. Nhưng như cô nói, nếu đây là điều cậu ấy muốn...” Bà ấy nhìn tôi
như thể không tin tưởng tôi.

Nó khiến tôi lại bất an.
Điện thoại tôi reo lên.
Là Maureen. “Cậu ấy tỉnh rồi.”

Tôi không cần phải bảo Pat tăng tốc, chưa gì ông ấy đã phóng với tốc
độ 100 dặm một giờ trên những con đường tôi còn không chạy được
tới sáu mươi. Khi tôi về tới căn nhà đó, tôi tưởng sẽ gặp Adam ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.