TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 248

sân hay ở tầng dưới, nhưng thay vì vậy tôi lại tìm thấy anh trong
phòng ngủ, đang cố gắng thuyết phục bà Maureen đang đỏ mặt tía tai
cho ra ngoài.

“Đút chìa khóa dưới khe cửa đi bác Maureen,” Adam nói, giọng rõ

ràng đang mất kiên nhẫn.

“Ừm. Tôi không chắc nó vừa đâu cậu,” bác ấy lo lắng nói, rồi đưa

hai tay bưng đầu trong hỗn loạn lặng thầm. Bà ấy nghe thấy tiếng tôi
bước lên cầu thang và ngước lên nhìn tôi nhẹ nhõm. “Cậu ấy đã đi tắm
và than đói nên tôi đem bữa trưa lên rồi chốt cửa lại,” bà ấy hoảng
loạn thì thào. “Cậu ấy cứ nói muốn ra ngoài đi dạo.”

“Sao bác không để anh ấy đi?”
“Cô nói không được để cậu ấy khuất tầm mắt mà!”
“Bác có thể đi theo anh ấy mà.”
Bà ấy đưa tay bưng miệng, rõ là không nghĩ tới việc đó. Tôi cảm

nhận miệng mình méo xẹo.

“Cậu ấy đang rất giận,” Maureen thì thầm.
“Không sao đâu. Anh ấy sẽ chỉ trách cháu thôi.” Tôi cao giọng.

“Không sao đâu Adam. Tôi ở đây rồi. Để tôi giúp.”

Tôi tra chìa khóa vào ổ và lắc lắc nó như thể tôi đang phải cố gắng

lắm. Còn Adam thì cứ nóng ruột kéo lên kéo xuống cái tay nắm.

“Adam, ngừng lại đi! Tôi đang cố...” Cuối cùng chiếc chìa khóa

cũng vào đúng khớp và cánh cửa bật mở ra. Tôi quá ngạc nhiên trước
lực đẩy đột ngột nên không kịp di chuyển. Adam xông ra ngoài như
một con bò mới được thả, và vai tôi chính là mục tiêu khi anh ấy đâm
sầm vào trên đường đi ngang qua, nhưng anh ấy đang quá điên tiết nên
không thèm dừng lại xin lỗi, và Maureen đỡ tôi khi tôi bắn ra sau mấy
bước.

“Ôi cháu yêu, cô có sao không?”
Tôi không thấy đau nhức gì mãi tới sau đó vì tôi lo đến việc Adam

đang lao xuống cầu thang hơn, lỗ tai như muốn xì khói. Tôi guồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.