TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 254

ấy đang vật lộn với sự xáo động nội tâm. “Anh đồng ý rằng như vậy sẽ
giải quyết được vấn đề chứ?”

“Ừ, dĩ nhiên rồi, cảm ơn cô,” anh ấy trả lời mơ hồ.
Thông thường, ta càng đẩy sự việc về một hướng mà không ích lợi

gì thì nó càng chứng tỏ ta đang làm sai. Tôi bắt đầu nghĩ có lẽ tôi đang
đi sai hướng. Tôi đã dành cả tuần lễ cố nghĩ cách làm sao cho Adam
có thể thoát khỏi công việc anh ấy nói anh ấy nguyền rủa nhưng giải
pháp của tôi vẫn chưa phù hợp.

“Chơi một trò chơi nào,” tôi cố xâm nhập vào dòng suy nghĩ của

anh ấy.

“Lại mấy trò chơi của cô,” anh ấy rên rỉ.
“Anh làm gì khi ở một mình và không ai nhìn thấy? Và đừng có nói

chuyện gớm quá đấy nhé,” tôi vội nói, lờ mờ có linh cảm anh ấy định
nói gì từ vẻ mặt đó.

“Chà, vậy thì chẳng có gì,” anh ấy nói.
Tôi bật cười, mừng vì anh ấy đã trở lại. “Ý tôi là anh có tự nói

chuyện với mình không? Hát hò trong phòng tắm? Có gì không?”

“Chuyện này sẽ đi đến đâu đây?”
Trả lời đi.
“Nó sẽ cứu đời tôi chứ?”
“Chắc chắn nó sẽ cứu đời anh.”
“Được thôi. Thì có, tôi có hát trong lúc tắm, chỉ vậy thôi.”
Và tôi biết anh ấy nói dối. Tôi hắng giọng. “Lấy ví dụ khi tôi chán,

ngồi trong một phòng đợi hay đâu đó, tôi chọn một màu và tìm số vật
trong phòng có màu đó, rồi tôi chọn một màu khác và tìm những vật
trong phòng có màu đó, và màu nào có mặt trong nhiều thứ nhất trong
phòng sẽ thắng.”

Anh ấy quay hẳn người sang để nhìn vào mặt tôi. “Tại sao cô lại

làm thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.