TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 271

“Đây là một sự ô nhục!” chị ta phun phì phì. “Di chúc của ông nội

đã nói rõ: nếu bố chết, công ty sẽ thuộc về tôi.”

“Tôi xin phép được giải thích...” Arthur May chậm rãi tháo kính ra.

“Ông nội của cô nói rằng khi bố cô chết, công ty sẽ truyền lại cho
người con lớn nhất, người đó đúng là cô, Lavinia. Nhưng còn có một
điều khoản mà cô có lẽ không biết, nói rằng nếu người con trưởng bị
kết án vì một tội hay phạm tội ác nào đó, hay tuyên bố phá sản, công
ty sẽ được truyền lại cho người con tiếp theo.”

Chị ta há hốc mồm.
“Và tôi tin là,” Arthur tiếp tục, nhìn chị ta thật lâu bằng đôi mắt

xanh nhảy múa, khiến tôi có cảm tưởng ông ấy đang thưởng thức việc
này, “cho dù bỏ qua những cáo buộc phạm tội gần đây và bất cứ hành
động nào khác đang còn dang dở thì gần đây cô đã tuyên bố phá sản.”

“Lạy Chúa, Lavinia!” Maurice bật đứng dậy, đột nhiên cử động.

“Cô nói mọi chuyện sẽ suôn sẻ. Cô nói cô có kế hoạch rồi. Và nó sẽ có
thành công. Tôi không thấy nó thành công con khỉ khô gì, cô có thấy
không?”

Phản ứng của Lavinia cho thấy rõ ràng với anh ta hành động này là

cực kì hiếm.

“Không sao đâu anh yêu,” chị ta nói bằng một giọng điềm tĩnh, có

cân nhắc. “Em hiểu mà. Em cũng ngạc nhiên quá đỗi. Bố đã hứa với
em nhưng giờ em nghĩ chắc bố gài em rồi. Ông ấy bảo em về nhà đi.
Đi ra chỗ khác nói chuyện nào. Người ta nghe thấy đấy.”

“Tôi đã mất cả ngày trời, cả ngày trời bị quấy rối và tra khảo hết lần

này đến...”

“Được rồi mà anh yêu,” chị ta căng thẳng ngắt lời.
“Cô biết chúng nói tôi có thể bị bao nhiêu không?”
“Bọn họ chỉ dọa...”
“Mười năm.” Giọng anh ta run lên. “Mức án trung bình là mười

năm. MƯỜI NĂM!” anh ta hét vào mặt chị ta, như thể anh ta nghĩ chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.