TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 312

kinh nghiệm và chưa quen với nhiệm vụ, nhưng tôi có bố và ông nội
tôi làm hình mẫu để tôi theo với sự chắc chắn và tự tin khi tôi tiếp nối
truyền thống của nhà Basil, cùng lúc đó hướng về tương lai. Và cuối
cùng, tôi nợ những người tổ chức buổi tối nay và những người đã đưa
tôi đến đây một ơn huệ rất lớn.” Anh mắt anh chiếu vào tôi. Không
gian yên lặng như tờ. Anh ấy hắng giọng. “Cho tôi cảm ơn bằng tất cả
trái tim.”

Khán phòng bùng nổ một tràng pháo tay, tôi lách qua đám đông, vội

vã, tôi không thể ra khỏi phòng kịp, tôi không có đủ không khí. Tôi
chạy như bay xuống cầu thang trong lúc người ta phát biểu, biết ơn vì
tìm được một cái nhà vệ sinh trống, khóa mình trong một phòng và òa
khóc.

“Christine?”

Là giọng Brenda. Tôi bất động. Phòng vệ sinh đầy nhóc người rất

nhanh sau những bài phát biểu và bên ngoài có cả một hàng dài người
đang xếp hàng chờ. Tôi đang đợi đôi mắt sưng húp của mình dịu bớt
trước khi liều mở cửa và trưng ra bộ mặt nhòe nhoẹt nước mắt cho bất
kỳ ai đang đứng ngoài. Vấn đề là tôi đã ngồi trong đó quá lâu nên đã
trở thành chủ đề bàn tán cho hàng người bên ngoài.

“Christine?” Adrienne gọi. “Christine, em có trong đó không?”
“Chúng tôi nghĩ phòng đó bị hư rồi,” ai đó nói.
Cảm thấy xấu hổ, tôi lấy điện thoại ra và điên cuồng nhắn tin kêu

hai chị tôi cứ mặc tôi đi, nhưng họ bắt đầu đấm thùm thụp lên cửa, làm
tôi giật mình và thôi không bấm cái tin nhắn điên rồ kia nữa.

“Christine, Adam có đó với em không?” Adrienne hỏi, ngay ngoài

cửa.

“Adam ư?! Dĩ nhiên là không rồi!” Tôi trả lời với ra. Tôi đã tự làm

bại lộ bản thân, và tôi nghe tiếng một người phụ nữ đang xếp hàng
nói, “Chắc là bị tắc ruột rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.