TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 78

Amelia không giữ mặt tỉnh được nữa, rõ ràng cũng đang nghĩ thế.

“Cũng có thể anh ấy không làm vậy đâu, nhưng cậu biết đấy...”

Tôi thở hắt ra. “Lạy Chúa, tớ mừng cho cậu quá!” Chúng tôi hào

hứng ôm chầm lấy nhau.

“Chưa mà.” Amelia đấm tôi. “Nói trước bước không qua đấy.”
“Cậu tính tiền cái này cho mình được không?”
Amelia nhìn mấy cuốn tôi lựa. “Phải thế chứ! Christine, tuyệt quá

đi,” cô ấy nói vẻ nhẹ nhõm.

Tôi cau mày. “Không phải cho tớ. Ý cậu là sao?
“Ồ. Xin lỗi. Không có gì. Không. Không có gì cả.” Mặt cô ấy đỏ lên

và cô ấy vội thay đổi chủ đề. “Tối qua Barry gọi tớ.”

“Vậy hả?” Đột nhiên nỗi sợ tràn vào trong tôi.
“Cũng khá trễ. Tớ nghĩ anh ấy hơi say.”
Tôi gặm móng tay.
Adam đến. Anh ta như một con cá mập đánh hơi thấy mùi máu, anh

ta biết chính xác thời điểm cần ở cạnh tôi khi cuộc đời tôi bị mổ xẻ.

“Tớ chắc nó không đúng, hoặc có thể đúng, nhưng... nhưng đáng lẽ

anh ấy không nên nói vậy với tớ. Những gì hai cậu nói với nhau nên
được giữ riêng, ngay cả nếu như là nói về tớ, nên tớ không trách cậu vì
những gì cậu nói về tớ.” Trông cô ấy có vẻ tổn thương, vẻ mặt phản lại
những gì cô ấy vừa nói.

“Amelia, anh ta nói gì?”
Cô ấy hít một hơi sâu và nói một lèo. “Anh ấy nói cậu nghĩ tớ là

một kẻ thảm hại chỉ biết ru rú trong nhà với mẹ, và tớ cần phải chuyển
ra ngoài mà sống. Rằng tớ cần gởi mẹ tới viện dưỡng lão mà đến sống
với Fred, không thì cậu chẳng ngạc nhiên nếu Fred bỏ tớ.”

“Lạy Chúa tôi.” Tôi đưa hai tay ôm mặt. “Tớ xin lỗi vì anh ấy đã

nói với cậu như thế.”

“Không sao. Tớ nói với anh ta rằng tớ biết anh ta đang đau khổ

nhưng cũng thật đáng khinh. Tớ hy vọng cậu không lấy đó làm phiền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.