TÌNH LÀM SAO YÊU - Trang 79

“Không, không sao, cậu hoàn toàn có quyền nói gì cậu thích.” Tôi

biết mặt tôi đang đỏ bừng, tố cáo tội lỗi của tôi. Tôi không thể chối
Barry và tôi đã từng nói những chuyện như thế, nhưng sao anh ta dám
nói với Amelia chứ. Không biết đêm qua anh ta đã gọi bao nhiêu cuộc
và đã kể cho những người tôi yêu quý bao nhiêu chuyện rồi, để làm
tổn thương họ và qua đó làm tổn thương tôi.

Amelia đợi tôi nói rằng điều đó không đúng.
“Nghe này, tớ rõ ràng đã không nói theo kiểu đó.”
Cô ấy có vẻ bị xúc phạm.
“Tớ chỉ lo cậu luôn phải chăm sóc người khác mà không quan tâm

đến bản thân. Nếu cậu và Fred sống với nhau, có một cuộc sống của
riêng hai người thì tốt biết bao.”

“Nhưng từ năm tớ mười hai tuổi đã thế rồi Christine, cậu biết mà.”

Amelia giận lên. “Tớ sẽ không gởi bà ấy vào viện dưỡng lão để đi
sống một cuộc sống phè phỡn đâu.”

“Tớ biết, tớ biết, nhưng cậu chưa ra nước ngoài bao giờ. Cậu chưa

bao giờ đi nghỉ. Tớ chỉ nói có vậy thôi – tớ hứa đó. Tớ lo cho cậu
lắm.”

“Cậu không cần phải lo cho tớ,” cô ấy hếch cằm. “Fred chẳng thấy

phiền gì với mọi chuyện cả. Anh ấy rất thông cảm.”

Câu chuyện của chúng tôi bị ngắt ngang bởi tiếng chuông kêu.

Amelia vội xin lỗi phải lên xem mẹ ra sao. Tôi ra khỏi tiệm, sách nhét
trong giỏ, tránh ánh mắt Adam, cảm thấy tệ kinh khủng.

“Vậy là bây giờ anh ta gọi điện cho bạn bè cô. Thông minh đấy,”

Adam nói. “Ngày mới của cô cứ càng lúc càng vui nhỉ.”

Tôi hất cằm lên. “Đúng thế, nhưng quan trọng là anh đối mặt với nó

như thế nào thôi, Adam. Hãy lạc quan mà đối diện vấn đề.”

Anh ta đảo mắt. “Tôi có vấn đề với chuyện đó đấy. Ví dụ như tôi

nghĩ bạn cô không nên quá hào hứng về bữa trưa nay.”

“Anh nghe trộm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.