TÌNH LOẠN - Trang 160

Nhưng giữa lúc ấy, bỗng tôi cảm giác có một bàn tay đặt nhè nhẹ bên tay
tôi. Tôi cúi đầu xuống, không dám ngước lên nhìn Trương Vĩnh Trọng nữa.
Chợt tôi nghe có tiếng ông nói bên tai:
- Y Sa, cô đã tìm được người đàn ông ấy rồi. Người đàn ông đó sẽ sẵn sàng
thừa nhận đứa con trong bụng Y Sa, nếu Y Sa không chê y đã quá già.
Nghe ông Trương Vĩnh Trọng nói như thế, tôi cảm thấy hết sức vui mừng,
nhưng đồng thời tôi cũng xấu hổ không ít.
Phải chăng ông đã biết được chuyện đã qua của tôi rồi?
Tôi không dám ngước mặt lên nhìn ông và chỉ hạ thấp giọng nho nhỏ:
- Trương tiên sinh, ông đã hiểu lầm rồi. Không phải tôi có thai, mà chính là
người bạn gái của tôi.
- Chớ có giấu diếm tôi nữa làm chi, Y Sa ạ! Mọi chuyện tôi đều đã biết rõ
hết rồi. Tôi chẳng hề cười chê Y Sa đâu, mà trái lại, tôi rất hiểu rõ và cảm
thông với nỗi lòng của Y Sa.
Tôi nghẹn ngào nói:
- Trương tiên sinh... tôi... tôi không biết phải cám ơn ông như thế nào bây
giờ.
Trương Vĩnh Trọng thành thật nói:
- Căn cứ vào tâm sự của Y Sa, tôi đã biết rõ chuyện đó từ lâu rồi. Tôi rất
muốn giúp đỡ Y Sa, nhưng tôi chỉ sợ nói ra thì Y Sa cho là tôi lợi dụng
hoàn cảnh đau khổ của Y Sạ Giờ đây, Y Sa đã nói ra rồi thì tôi chẳng còn
có lý do gì để từ chối sự giúp đỡ Y Sa nữa.
- Thế ra ông đã biết trước chuyện này rồi ư?
Tôi ngại ngùng hỏi.
- Phải! Tôi đã hơn 40 tuổi đầu rồi, có chuyện gì mà tôi lại không biết?
Chẳng qua vì Y Sa không chịu nói tâm sự của Y Sa ra, nên tôi vẫn phải làm
như chẳng biết gì.
Tôi trầm ngâm suy nghĩ giây lâu rồi nói:
- Đứa con trong bụng tôi không phải là con của ông, thế mà ông lại nhận
làm cha nó, tôi e rằng...
Nhưng Trương Vĩnh Trọng ngắt ngang ngay:
- Y Sa chớ có tự ty mặc cảm như thế. Tôi đã là người từng kết hôn rồi mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.