TÌNH LOẠN - Trang 181

hoại gia đình hạnh phúc của anh. Sự vui sướng cũng như hạnh phúc của em
đã xây dựng trên nỗi đau khổ của vợ và của con anh, đó là điều em hoàn
toàn không muốn. Trước đây em đã không biết, nhưng hiện nay em đã biết
rồi, em không thể nào tiếp tục chiếm hữu anh được nữa, em cần phải xa
anh...
Chàng vụt ngẩng đầu lên hỏi lại tôi:
- Em sẽ xa anh?
- Đúng như thế, đó là điều mà em đã nghĩ kỹ lắm rồi.
Chàng đến bên cạnh tôi, nói:
- Em chớ dại dột như thế. Dù cho em có xa anh đi nữa, anh cũng nhất định
không trở về với vợ anh đâu.
- Tại sao vậy?
- Em chớ hỏi lý do làm gì.
- Anh... anh vẫn còn có điều muốn giấu em.
Trương Vĩnh Trọng buồn rầu nói:
- Vợ. anh... đã làm điều không phải đối với anh. Cách đây mấy năm về
trước, anh đã gặp điều bất như ý trong công việc làm ăn, nàng đã lui tới với
một người đàn ông khác. Vì vậy mà anh và nàng đã gây gổ nhau và cuối
cùng bắt đầu ở riêng mỗi người một nơi.
- Không có ly hôn à?
- Không. Nàng không bằng lòng ly hôn, vì lẽ sau khi xa anh xong, nàng
mới phát giác ra gã đàn ông ấy không hề thành thật yêu nàng. Do đó, nàng
trở lại vẫn xin anh tha thứ cho nàng, hy vọng trở về sống với anh. Nhưng cá
tánh của anh rất cố chấp, anh không bằng lòng đáp ứng lời yêu cầu của
nàng. Đó là tự nàng gây ra cái khổ cho mình thì chẳng nên oán trách ai cả.
- Nhưng con người rất khó mà không phạm lỗi. Chỉ trừ phi sau khi chết
xong rồi mới không còn phạm lầm lỗi nữa, do đó anh nên tha thứ cho bà ta.
- Anh biết thế, nên gần đây, mỗi tháng anh đều có gởi một số tiền cho nàng
sinh sống và nuôi mấy đứa nhỏ đi học. Thời gian đã làm cho anh thay đổi
thái độ đối với nàng. Nhưng, từ ngày anh về chung sống với em, anh không
còn có tiền để gởi cho mẹ con nàng nữa. Mỗi tháng anh chỉ lãnh có 1400
đồng, nên trong thực tại chẳng còn có khả năng để nuôi sống cả hai gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.