TÌNH LOẠN - Trang 184

QUỲNH DAO

Tình Loạn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 17

Vào một buổi trưa nọ, tôi vừa ngủ trưa dậy thì đột nhiên có tiếng chuông
reo ở cửa.
Tôi vừa đi ra mở cánh cửa thì trông thấy một người đàn ông lạ mặt có bộ
điệu không được tử tế cho lắm. Tôi hỏi y:
- Ông muốn tìm ai? Và có chuyện chi?
Người đàn ông ấy mỉm cười hỏi lại:
- Cô là vợ Ông Trương Vĩnh Trọng phải không?
Nụ cười khác thường của y khiến tôi cảm thấy có chuyện chẳng lành rồi,
nhưng tôi cũng gượng gật đầu.
Ngay lúc ấy, từ phía cầu thang có ba người đàn bà cao lớn, mập mạp xông
lên phòng tôi với gương mặt hầm hầm, đầy hung dữ. Tôi đoán biết chuyện
gì rồi, liền lớn tiếng quát hỏi:
- Mấy người muốn gì? Cướp hả?
Một trong ba người đàn bà ấy có bộ răng đầy vàng và mặt mày đanh đá
đứng chống nạnh hai tay và cười nhạt nói:
- Cướp à? Câu nói đó nghe hay nhỉ? Tôi hỏi cô câu này, cô hãy còn trẻ thế
kia, tại sao cô lại cướp đoạt chồng tôi?
Tôi đứng chết lặng người đi.
Một người đàn bà khác có gương mặt đanh đá không kém chen vào nói:
- Trông cô đẹp đẽ thế kia thì cô kiếm chồng đâu có khó khăn gì, tại sao cô
lại đi làm bé người tả Tại sao cô lại phá hoại hạnh phúc gia đình của người
ta chứ?
Tôi phẫn nộ gắt:
- Mấy người là ai? Tôi không biết mấy người là ai hết, mấy người hãy đi
khỏi nơi này mau.
Người đàn bà có răng vàng đầy mồm hách dịch trả lời:
- Tao là vợ lớn của Trương Vĩnh Trọng đây. Mày là gì kia chứ? Mày là vợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.