TÌNH LOẠN - Trang 198

- à, đến giờ thì tôi mới biết rõ vì sao trước kia anh khôeng bằng lòng xa
người đàn bà ấy.
Vũ Bội cười buồn:
- Chỉ vì nàng là ân nhân của anh. Nhưng có điều là anh chẳng yêu nàng.
- Có phải anh là người chẳng hề yêu ai cả?
- Có chứ, nhưng khôeng phải anh yêu bất cứ một người nào, ngoại trừ em.
Vũ Bội nhìn thẳng vào mặt tôi và nói tiếp:
- Thật vậy, Y Sa! Ngoại trừ em ra, anh chẳng hề yêu một người đàn bà thứ
hai nào cả. Mỗi lần thấy em, mỗi lần nghe tiếng nói của em, anh có cảm
giác như máu trong huyết quản anh bắt đầu chảy rất mạnh..
Tôi tò mò hỏi chàng:
- Anh đang ở tại đâu?
- Không có chỗ ở nào nhất định cả. Mỗi tối, anh đều hết sức khổ tâm về
việc tìm chỗ ngủ.
- Anh không có bạn bè giúp đỡ anh sao?
- Bạn bè không thể nào giúp đỡ anh lâu dài được.
- Thế anh không tìm ra một chỗ để hát sao?
- Lợi Lợi đã đi khắp nơi phá phách anh.
- Phá phách như thế nào?
- Nàng đã đi gặp các ông chủ phòng trà để nói xấu anh, ngoài ra còn cho
một số đàn em đến phòng trà anh đang hát để gây náo loạn, hạ uy tín anh.
- Vì sao bà ta lại làm như thế?
- Chỉ vì anh đã rời xa nàng tạ Kể từ ngày anh rời xa Lợi Lợi, anh đã khổ sở
vô cùng, nhưng anh chẳng hề hối hận chút nào... Anh muốn tự lập lấy thân,
không muốn sống nhờ vào một người đàn bà nữa.
Nghe Vũ Bội nói như thế, tôi cảm thấy vui mừng vô hạn và nhếch nở một
nụ cười.
Vũ Bội nhìn tôi và nói tiếp:
- Y Sa, anh tìm được em thật là cả một sự khổ sở. Rất may là cuối cùng rồi
anh cũng được gặp lại em. Anh rất mừng vì thấy em đối với anh rất nhân
từ.
Tôi nói nhanh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.