TÌNH LOẠN - Trang 204

- Dĩ nhiên rồi.
Vũ Bội cúi đầu, trầm tư một lúc, mới ngẩng đầu lên nói:
- Em có bằng lòng đi theo anh đến một nơi khác không?
- Nơi nào?
- Vọng Các!
- Vọng Các? Nhưng tại sao lại phải đi Vọng Các?
Vũ Bội lộ vẻ buồn rầu nói:
- Vì tại đó có một việc làm đang chờ đợi anh. Thật tình anh đã chán cuộc
sống ở đây lắm rồi, anh muốn làm lại một cuộc đời mới hơn. Vì vậy, anh
định sang Vọng Các để thay đổi hoàn cảnh sống, hầu giúp anh quên đi
những nỗi nhục nhã trong quá khứ.
- Nhưng anh sẽ làm công việc gì tại Vọng Các?
- Cách đây hai tháng, anh đã nhận được một bức thư của một người bạn
cho biết anh ta đang mở rạp hát ở bên ấy, anh ta hy vọng anh sẽ sang Vọng
Các để đi hát tại đó.
- Nếu chúng ta đến đó, e rằng chúng ta không thể ở trường kỳ nơi ấy được.
- Theo lời người bạn của anh nói thì có rất nhiều cách sống ở bên ấy, chỉ
cần kiếm ra tiền là có thể sống luôn bên ấy được.
- Vậy thì tại sao anh không đi một mình sang bên ấy?
Vũ Bội nhún vai:
- Không có tiền thì dù có tháp cánh vào cũng không bay được.
Tôi lặng thinh. Vũ Bội nhìn tôi và cười nói:
- Y Sa, nếu như anh có được một cái vé máy bay thì giờ này anh đâu còn ở
đây.
Tôi tha thiết nói:
- Anh hãy đưa em đi Vọng Các với.
Chàng tỏ vẻ cao hứng hỏi:
- Em có bằng lòng đi không?
- Bằng lòng.
- Nhưng chúng ta chẳng có tiền thì mọi chuyện chỉ là không tưởng mà thôi.
- Tuy chúng ta không có tiền thật, nhưng chúng ta sẽ có cách.
- Ăn cắp tiền ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.