TÌNH LOẠN - Trang 206

đi.
- Em sẽ vĩnh viễn thuộc về anh mà.
- Thật thế ư? Chàng vừa nói vừa hôn vào cổ tôi.
Bé Hoài Trọng trong phòng chợt khóc lên, có lẽ vì nó đang đói.
Tôi đẩy Vũ Bội ra, nhưng chàng vẫn không chịu để tôi đi, mà vẫn ghì chặt
lấy tôi và hôn say đắm, khắp người chàng đều nóng ran lên. Tôi như biến
thành một kẻ mất hồn, đứng yên trong vòng tay của Vũ Bội và không còn
sức đâu để phản kháng nữa.
Đột nhiên tôi có cảm giác thân mình ngã xuống ghế sa lông, rồi tôi lại có
cảm giác thân mình Vũ Bội ngã lên người tôi.
Tôi chẳng hề thẹn thùng cũng chẳng chống đối gì cả, tôi bảo chàng:
- Hãy hôn em đi Vũ Bội, hãy tiếp tục hôn em nữa đi.
Đôi tròng mắt sáng rực của chàng tiến nhập vào nhãn tuyến của tôi, càng
lúc càng tôi thêm ra. Trong đầu óc tôi tràn ngập hình ảnh của Vũ Bội mà
thôi.
Thế rồi, tôi có cảm giác đôi môi chàng, hôn lên mặt tôi và tiếp tục lần
xuống, cuối cùng đôi môi nóng hỏi của chàng dừng lại trên môi tôi.
Thế là bốn mép môi như có sức nam châm hút, cứ càng lúc càng gắn chặt
vào nhau như chẳng hề rời.
Lúc bấy giờ, tôi cảm thấy như lòng mình ấm áp hẳn lại. Tôi nhắm mắt tận
hưởng hương vị của nụ hôn nồng nàn đó. Tất cả tình yêu của tôi đều hiến
dâng cho Vũ Bội...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.