TÌNH LOẠN - Trang 207

QUỲNH DAO

Tình Loạn

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 19

Không biết trải qua bao lâu, tôi mới phát giác ra Vũ Bội đang ngồi ở góc sa
lông và hút thuốc lá. Tôi hỏi chàng:
- Đã mấy giờ rồi, anh?
- Anh không có đồng hồ, vì đồng hồ của anh đã đem cầm rồi.
Tôi cười buồn:
- Anh hãy vào trong phòng xem đồng hồ reo đi!
Vũ Bội đi xem đồng hồ rồi trở lại nói:
- Đã 12 giờ rưỡi rồi. Anh phải đi mới được.
- Vũ Bội, nếu không có chuyện gì cần thì tốt hơn hết anh chớ nên đến đây
nhé. Nếu không, thằng cha già ấy nghi ngờ thì hỏng hết kế hoạch của chúng
ta đấy.
- Phải, anh cần phải ít gặp em mới được, nhưng anh sẽ gọi điện thoại cho
em. Chỉ có nghe tiếng nói của em thì anh mới được an ủi phần nào. Y Sa,
cơ hồ vì em mà anh mới còn sống vậy.
Tôi mỉm cười nói:
- Anh hãy đỡ em dậy đi.
Vũ Bội đưa tay đỡ tôi ngồi dậy, rồi nắm lấy cằm tôi mà hôn lên mặt tôi:
- Tái kiến em yêu.
- Tái kiến.
Chợt Vũ Bội nói:
- Y Sa, chúng ta không thể không có tiền mặt được.
Tôi ngạc nhiên hỏi lại:
- Tiền mặt để làm gì?
- Chúng ta cần phải có tiền mặt để lo thủ tục giấy tờ và mua vé phi cơ mới
được. Anh tính rằng trong ngày sinh nhật của mẹ em, chúng ta phải bay
ngay sang Vọng Các, nếu không, kéo dài thời gian rất nguy hiểm.
Tôi suy nghĩ một lúc, rồi cuối cùng biểu lộ sự đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.