TÌNH LOẠN - Trang 208

- Nếu chúng ta không kịp thời rời khỏi Hương Cảng, Trương Vĩnh Trọng
đâm ra ngờ vực thì..
- Anh nói rất đúng. Nhưng số tiền mặt của em đang có chỉ không quá hai
trăm đồng. Từ lâu nay, Vĩnh Trọng chẳng hề cho em nhiều tiền.
- Thế mẹ em có tiền không?
- Nhưng lấy lý do gì để hỏi mượn tiền của bà bây giờ?
Vũ Bội suy nghĩ giây lát rồi nói:
- Ngày mai, em hãy về nhà nói với mẹ là hôm thứ bảy vừa rồi, Vĩnh Trọng
đã thua cá ngựa hết ba ngàn đồng, đó là tiền của công quỹ. Nếu trong vài ba
hôm nữa, ông chủ hãng đến thanh tra tiền bạc và phát giác ra sự thụt két ấy
thì Vĩnh Trọng sẽ bị mất chén cơm ngaỵ Do đó em mới về nhà hỏi mượn
tiền mẹ em. Tuy nhiên, em nên nói rằng Vĩnh Trọng là người rất coi trọng
thể diện, do đó cần phải giữ bí mật chuyện ấy mới được.
- Đó là một ý kiến rất hay.
- Ngày mai em hãy về nhà bàn luận với mẹ em và khuyên bà nên giữ kín
chuyện đó. Em cũng nói cho mẹ em biết rằng chuyện ấy rất quan hệ đến
tương lai của Vĩnh Trọng, vậy bà đừng bao giờ hỏi đến Vĩnh Trọng cả.
- Em biết rồi.
- Sau khi mượn được tiền, em hãy đưa cho anh ngay để anh lo thủ tục xuất
ngoại. à, còn hình của em và của con đâu? Giấy tờ chứng nhận nữa?
Tôi liền vào trong phòng lấy các giấy tờ cần thiết trao cho Vũ Bội, chàng
nói:
- Ngày mai, anh sẽ đến sở di dân để lo giấy tờ. à, anh cũng chưa được biết
em đang ở tại đâu nữa.
- Để em ghi địa chỉ đưa cho anh.
Tôi liền lấy giấy bút ghi đia chỉ của mình mà đưa cho Vũ Bội trong khi
lòng tôi cao hứng vô cùng.
Sau khi tiễn Vũ Bội đi xong rồi, tôi trở vào phòng, bé Hoài Trọng đang
khóc tôi đưa chai sữa cho nó bú và sung sướng nói:
- Đừng khóc nữa, con. Mẹ sẽ cùng con rời khỏi chốn này trong nay mai và
có cả cha ruột của con nữa... Con có thích xem những tượng Phật thật vĩ đại
ở Vọng Các không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.