TÌNH LOẠN - Trang 21

ngùi.
Tôi thật hoàn toàn hối hận vì đã đi xem phim với Trình Diệu Quang.
Tôi buồn bã đi vào phòng, cởi chiếc áo kỳ bào ra và cởi luôn cả đôi giày
mà muốn khóc được. Tuy nhiên tôi không thể khóc ra thành tiếng. Tôi đâm
hoài nghi có thể mình không phải là một thiếu nữ xinh đẹp, cho nên Trình
Diệu Quang mới không để ý gì đến tôi như vậy.
Thế là tôi đi thẳng đến trước bàn phấn, ngắm rất kỹ gương mặt của mình
trong tấm gương soi. Đương nhiên tôi không phải là một tuyệt thế mỹ nhân,
nhưng tôi có thể tự tin rằng mình cũng không đến nỗi là một cô gái khó coi.
Tôi vốn có ngũ quan rất đoan chính, tôi còn có đôi môi mỏng, tôi còn có
đôi mắt thật tọ Một nữ đồng học của tôi đã nói, tôi có đôi mắt rất giống với
đôi mắt của Tiểu thơ Gia Thiến Nhã trong bức tranh của nhà danh họa Tây
ban Nha Ca Dạ Tôi còn có gương mặt trắng trẻo với sắc diện hồng nhuận.
Ngoài ra, khi nói chuyện với ai, đôi môi tôi không ngớt điểm một nụ cười
duyên dáng.
Đối với cái nhan sắc xinh đẹp thì tôi rất tự tin ở mình. Trong khi tôi đang
ngắm bóng mình trong gương thì mẹ tôi bước vào phòng và bà mỉm cười
hỏi tôi:
- Y Sa, hôm nay con đi xem chớp bóng với ai vậy?
- Dạ, với một cô bạn đồng học.
Mẹ tôi cười và nói tiếp:
- Với cô bạn đồng học à? hôm nay con ăn mặc rất lộng lẫy như thế thì chắc
chắn là con không đi xem chớp bóng với nữ đồng học rồi!
Tôi hơi giật mình và nghiêng đầu nhìn mẹ tôi, hỏi lại:
- Vậy thì mẹ cho là con đã đi xem chớp bóng với ai chứ?
- Với bạn trai!
- Với bạn trai? Tôi mở to đôi mắt nhìn mẹ tôi đăm đăm.
Rồi để dọ thử xem mẹ tôi có bằng lòng cho tôi kết giao với bạn trai hay
không, tôi bèn cười nói:
- Mẹ, sao mẹ lại biết được? Bộ mẹ đã nhìn thấy chúng con à?
Mẹ tôi cười nói:
- Không cần gì phải thấy tận mắt, mẹ cũng thừa biết rằng gần đây con đã có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.