TÌNH LOẠN - Trang 237

tại một từng lầu, chu vi thật bé nhỏ, chỉ để vừa đủ bốn chiếc bàn mà thôi,
và có hai người thanh niên đang ngồi làm việc.
Tôi đến nói chuyện với một trong hai người ấy thì y đưa tôi vào một căn
phòng gần đó. Trong phòng có một người đàn ông trung niên đang ngồi
làm việc. Thấy tôi vào, ông ta vội vàng đứng dậy bắt tay tôi và mời tôi
ngồi. Sau đó, ông ta tự giới thiệu:
- Tôi họ Lâm. Lâm là song mộc đó! (Chữ Lâm có hai chữ mộc).
Tôi mỉm cười gật đầu và nói:
- Vâng, xin chào ông Lâm.
ông ta nói tiếp:
- Lý lịch của cô, tôi đã xem qua rồi. Lời yêu cầu của cô trong bức thư về số
lương đó, tôi cũng sẵn sàng chấp nhận.
Nghe ông ta nói như thế, tôi mừng rỡ vô cùng, vì tôi đã yêu cầu mỗi tháng
phải trả cho tôi số lương là tám trăm đồng.
- Đến bao giờ thì cô có thể tới làm việc được?
ông Lâm hỏi tôi.
- Dạ, bao giờ cũng được cả. Ngày mai có được không?
ông Lâm gật đầu.
Thế là qua hôm sau, tôi bắt đầu đến đấy làm việc. Vì ở văn phòng không có
phụ nữ, nên tôi chẳng cần phải chú ý đến việc trang điểm nhiều lắm, và
cũng không sợ bị nhiều chuyện.
Thế nhưng, khi tôi đến nhận việc thì lại chẳng có công việc gì để làm cả.
Tôi ngồi trong văn phòng ông Kinh Lý, đối diện với ông tạ Thỉnh thoảng
cái nhìn của ông và của tôi tiếp xúc nhau, khiến tôi cảm thấy khó chịu vô
cùng.
Theo lời ông Lâm thì hãng của ông xuất cảng hàng hóa, nhưng ông không
chịu nói rõ là hàng hóa gì, nên tôi cũng chẳng tiện hỏi cho rõ.
Tuy là một người ở vào tuổi trung niên, nhưng ông Lâm lại có vẻ không
đứng đắn cho lắm. Có nhiều khi ông ta lấy hình khỏa thân của các cô gái
ngoại quốc đưa cho tôi xem, đồng thời ông ta thường nhìn lén cặp đùi của
tôi luôn.
Do đó mà tôi bắt buộc phải đề phòng đối với ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.