TÌNH LOẠN - Trang 265

Tôi lắc đầu:
- Không. Hoàn toàn không thích một chút nào.
Trinh Ni tỏ vẻ rất thất vọng, cúi mặt xuống và nói:
- Em rất thích tiếng hát của ca thần, mà cũng thích cả cái hình dáng của anh
ấy nữa. Anh ấy thật là đẹp trai...
Tôi nói tiếp ngay:
- Nhưng tâm địa của anh ta thật là ác độc, tồi tệ.
Trinh Ni ngạc nhiên hỏi lại với giọng không bằng lòng:
- Vì sao chị lại nói xấu anh ấy như thế?
Tôi nghiêm hẳn sắc mặt:
- Chị chẳng hề nói xấu cho hắn đâu. Em chớ nên sa vào cạm bẫy của hắn,
bởi hắn là một gã bất lương.
Trinh Ni liền sa sầm nét mặt lại, rồi đứng dậy ngaỵ Cô ta vẫy tay gọi bồi lại
tính tiền, rồi bỏ đi ra khỏi tửu lầu. Vì muốn cứu vãn cuộc đời trong trắng
của một thiếu nữ như Trinh Ni, tôi cũng lật đật gọi bồi tính tiền đoạn đuổi
theo Trinh Nị Tôi muốn kể hết mọi chuyện đã qua cho Trinh Ni nghe,
nhưng Trinh Ni đã vội bỏ đi thật xa tôi rồi. Tôi chẳng còn biết làm sao hơn
là đành đưa mắt nhìn theo cái bóng của Trinh Ni đi xa dần.
Nhưng tôi vẫn không nản lòng. Tôi về nhà, tìm cái địa chỉ của Trinh Ni rồi
đến tận nhà nàng.
Song, bà mẹ của Trinh Ni vừa nhìn thấy tôi thì nét mặt lộ vẻ lạnh lùng ngaỵ
Trong quá khứ bà chẳng hề đối xử với tôi như thế cả. Giờ đây, bà lãnh đạm
với tôi như vậy thì tôi làm sao có can đảm mà nói ra?
Bà cất giọng lạnh lùng hỏi tôi:
- Có chuyện gì thế? Trinh Ni là con gái còn trong trắng, xin cô chớ có đưa
nó đến các ba bán rượu để làm bậy.
Vừa nghe xong câu ấy, tôi tức giận đến cực điểm, nên vội chuyển mình bỏ
đi ngay.
Bà mẹ của Trinh Ni đóng sầm cánh cửa nhà lại nghe rầm một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.