TÌNH LOẠN - Trang 79

- Nếu em không trở về bàn, ông ta sẽ đi tìm em bây giờ.
Vũ Bội cười thản nhiên:
- Nếu vậy thì càng hay chứ có sao? Chúng ta sẽ diễn kịch cho lão già ấy
xem, sẽ cho lão ta chứng kiến cảnh chúng mình hôn nhau như thế nào. Hừ,
thằng chả đã cướp em trên tay anh thì anh cần phải làm cho thằng chả đau
đớn mới được.
- Anh đã hoàn toàn hiểu lầm rồi, Vũ Bội!
- Hiểu lầm à? Nhưng anh muốn hiểu lầm như thế đó. Anh nhất định không
để cho em trở về với lão ta.
Nhưng lúc bấy giờ, Trương Vĩnh Trọng cũng vừa đi tới. Ông đưa đôi mắt
nghi hoặc nhìn tôi rồi cất tiếng hỏi:
- Y Sa! Đã nghe điện thoại xong chưa?
Tôi lúng túng lắc đầu và đưa mắt nhìn Vũ Bội.
Chàng làm một động tác hết sức nhanh chóng là đưa hai tay ôm chầm lấy
tôi thật chặt, rồi hôn tôi say đắm, đôi môi chàng áp lên đôi môi tôi.
Thoạt tiên, tôi phản kháng ngay, nhưng sau đó tôi lại đâm ra hợp tác với
chàng. Lý do vì khi tôi nhìn vào đôi mắt vừa tròn vừa to của chàng thì tôi
chẳng còn dám phản kháng nữa. Đôi hàng mi của chàng thật dài và cong
vút lên làm cho chàng có cặp mắt đẹp vô cùng.
Một lúc rất lâu sau, chàng mới buông môi chàng ra khỏi môi tôi và nhìn tôi
mỉm cười, để lộ những chiếc răng trắng ngà thật đều đặn. Tôi đưa tay vuốt
lại mái tóc rối và cũng nhìn lại chàng với một nụ cười.
Vũ Bội nói:
- Cái động tác của em vừa rồi rất đúng, kể như khá có phong tình đấy.
Tôi thừa dịp ấy mà châm chọc lại Vũ Bội:
- Nhưng vẫn không làm sao có cái phong thái của người đàn bà diễn kịch
hôm nọ được. Em tin rằng trong những lúc sinh hoạt riêng tư, cái kỹ thuật
của cô ta còn xuất sắc hơn lúc diễn kịch trên màn ảnh nhiều nữa kià.
Vũ Bội nói với giọng cầu khẩn:
- Em chớ có nói đến cô ta nữa, được không?
Dứt lời Vũ Bội liền nắm lấy tay tôi kéo đi ra khỏi quán. Tôi chợt nhớ ra là
mình chưa có lấy chiếc xách tay theo, nên tôi cùng Vũ Bội trở lại chỗ ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.