TÌNH LOẠN - Trang 93

- Mua nhà trên lầu anh không thích. Anh chỉ thích thuê nhà của người khác
mà ở, nếu ngày nào nhận thấy nơi đó không thích hợp nữa thì anh sẽ tùy
thời mà dọn đi nơi khác. Nếu mua nhà thì đâu có dễ gì dọn đi được.
Phòng riêng của Vũ Bội trần thiết khá xinh đẹp, trên tường có treo một số
họa phẩm thuộc tân phái, tại phòng khách có đàn dương cầm, máy thu
băng, máy vô tuyến truyền hình, quày rượu và còn có một bàn ăn rất dài
nữa.
Tôi nhìn trên bàn ăn, thấy cò nhiều thức ăn cùng hai chai rượu, nên ngạc
nhiên hỏi:
- Bộ tối nay anh có mời khách đến đây à?
Vũ Bội cởi áo ngoài ra và quơ tay nói:
- Phải, tối nay anh có mời khách. Em cứ tự tiện ngồi đi.
Tôi kéo một chiếc ghế và ngồi xuống.
Bỗng, tôi nghe có tiếng âm nhạc phát ra. Tôi nhận rõ đó là vũ khúc "Thời
chúng ta còn trẻ tuổi". Tôi quay đầu lại nhìn, thấy Vũ Bội đang quì gối
dưới gạch và cho chiếc máy hát chạy. Tôi mỉm cười và toan đứng lên đi lại
với chàng, nhưng Vũ Bội nhìn tôi lắc đầu, nên tôi đành ngồi yên trên ghế.
Lát sau, Vũ Bội đi lại trước mặt tôi, đưa hai bàn tay lên che lấy đôi mắt của
chàng và lắc lắc cái đầu, đắc ý nói:
- Nhạc hay biết chừng nào!
Tôi cúi đầu và mỉm cười.
Sau đó, Vũ Bội đi vào phòng phía trong, bưng ra một chiếc bánh sinh nhật
thật là tọ Tôi ngầm đếm và thấy trên chiếc bánh ấy có đến 28 cây nến tất
cả.
Tôi liền đứng lên, thay chàng mà đốt các cây nến ấy, rồi dùng Anh ngữ mà
nói với chàng:
- Ngày sinh nhật đầy khoái lạc!
Vũ Bội nghiêng mình chào tôi rất sâu và cũng dùng Anh ngữ nói với tôi:
- Cám ơn em.
Kế đó, Vũ Bội thổi tắt cả 28 cây nến rồi chúng tôi mới bắt đầu ăn cơm.
Tôi tỏ vẻ lấy làm tiếc nói:
- Em không biết hôm nay là sinh nhật của anh nếu biết thì em đã mua quà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.