TÌNH LOẠN - Trang 98

khuya quá rồi, nên ngỏ ý với Vũ Bội là tôi cần phải ra về. Chàng đồng ý và
đưa tôi về tới tận nhà...
Lại một ngày thứ bẩy nữa.
Vũ Bội cùng tôi đi ra ngoại ô để ăn đồ biển. Sau khi ngồi vào bàn xong, Vũ
Bội thay tôi mà cởi chiếc áo lên tôi đang mặc bên ngoài.
Ngay lúc ấy, người bồi với y phục trắng đang cầm tấm thực đơn đi tới.
Vũ Bội cởi áo ngoài cho tôi xong thì kề mặt chàng vào hôn lên mặt tôi một
cách rất âu yếm.
Tôi vội đưa tay đẩy nhẹ chàng ra, và đưa mắt nhìn người bồi đang tiến đến
gần. Bỗng tôi giật nẩy mình. Thì ra, người bồi ấy không ai khác hơn là
Trình Diệu Quang.
Trong cái giây phút ấy, tôi bất giác lặng người đi và cảm thấy lòng mình
bấn loạn lạ thường. Đồng thời tôi cũng xấu hổ không ít, và tim tôi đã thuộc
về Trình Diệu Quang, nhưng bởi không sao chịu đựng nổi sự cô đơn buồn
tẻ mà tôi đã tới lui với Vũ Bội và cũng chàng tạo ra những sự quan hệ
chẳng tầm thường chút nào. Giờ đây tôi liệu phải đối xử ra sao với người
tôi yêu điên cuồng là Trình Diệu Quang?
Tôi có ngờ đâu trong cái giây phút tương ngộ tình cờ này, tôi lại làm tổn
thương đến con tim của chàng lần nữa.
Tôi thầm nghĩ:
- Anh gặp lại em quá muộn rồi, Diệu Quang ạ! Nếu như hôm ấy em tìm gặp
được anh tại tiệm bánh mì thì em chẳng đã thuộc về anh rồi hay sao?
Vũ Bội chợt nhận thấy tôi có điểm khác thường, nên chàng âu yếm hỏi tôi.
Tôi lắc đầu và đẩy tay chàng ra, vì tôi thừa biết rằng nếu tôi tỏ ra thân mật
với Vũ Bội trước mặt Trình Diệu Quang thì chàng sẽ không sao khỏi đau
khổ.
Vũ Bội hơi ngượng nên nói:
- Ô hay, em đang có tâm sự gì mà tự nhiên em lại có vẻ giận dỗi như thế?
Tôi chẳng buồn trả lời chàng.
Tôi đưa mắt nhìn Trình Diệu Quang và thầm lo sợ Vũ Bội đã nhận ra được
Trình Diệu Quang là người tình cũ của tôi. Bởi vậy tôi liếc mắt nhìn sắc
mặt Vũ Bội trong khi tim tôi đập thình thịch trong lòng, nhưng may quá Vũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.