TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 158

Hạ Phẩm Dư biết ngài không muốn nàng chạm vào người, chỉ là bây giờ

ngài đang bệnh. Nàng liền ra ngoài lấy một chậu nước lạnh vào, làm ướt
khăn rồi đặt lên trán ngài, hy vọng có thể khiến ngài cảm thấy dễ chịu.

Vì trán được làm mát, nên bản thân Tư Hành Phong cũng thấy dễ chịu

hơn, đôi mày ngài dần không còn cau chặt như trước nữa.

Tư Hành Phong từ từ mở mắt, ngài thấy nàng lặng lẽ ngồi bên giường,

đôi mắt đen nhánh, tĩnh lặng. Đôi mắt này không phải đôi mắt đẹp nhất mà
ngài từng thấy nhưng lại là đôi mắt khiến người ta thanh thản mà tin tưởng
nhất.

Ngài thực sự quá mệt mỏi, thực sự rất muốn ngủ, thôi bỏ đi, nàng muốn

ngồi cạnh thì cứ để mặc nàng vậy.

Không bao lâu sau, đại phu vội vã chạy tới, bắt mạch rồi chẩn đoán Hầu

gia bị nhiễm phong hàn nặng, khí huyết trong người không thuận. Sau đó
đại phu kê đơn, lại dặn dò phải kiêng kị rất nhiều thứ như kiêng rượu, kiêng
dầu mỡ, kiêng đồ tanh cua cá tôm ốc, kiêng ra ngoài kẻo gió, chú ý giữ cho
thân người ấm nóng…

Sau khi đại phu ra về, Cảnh Trung liền đi theo lấy thuốc, rất nhanh thuốc

được mang về, Hạ Phẩm Dư liền nhận lấy rồi đến phòng ngự thiện sắc
thuốc, Xảo Nhi thay nàng ở lại Nam Viện chăm sóc Hầu gia.

Hạ Phẩm Dư sợ vị thuốc quá đắng, lại nấu thêm một nồi canh táo đỏ với

đường.

Cảnh Trung vẫn luôn theo phía sau, thấy nàng làm việc nhanh nhẹn,

trong lòng không khỏi khâm phục, có điều bản thân Cảnh Trung có muốn
giúp cũng chẳng được, thân hình vạm vỡ, chân tay lóng ngóng cứ đi theo
sau ngược lại còn gây trở ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.