TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 222

nhiều đến lễ tiết, cũng chẳng cần biết ngài có đồng ý hay không, nàng trực
tiếp nhét một vài quả dại đã chín vào tay ngài, còn bản thân cũng lấy một
vài quả, lau sạch rồi ăn.

Một ngày một đêm chưa được ăn gì, nàng thực sự cảm thấy rất đói, nhai

qua loa, nuốt quả vào bụng, sau đó liên tục đưa lên miệng ăn tiếp.

Ngài thấy nàng ăn uống vội vã, bụng cũng bất giác kêu lên ‘ọc… ọc’.

Nàng nghe thấy, liền ngừng nhai, quay đầu qua nhìn ngài, không dám

cười quá trực diện, chỉ đành mím chặt môi, quay mặt đi phía khác, lúc này
mới dám lén lút mỉm cười.

Thấy lúm đồng tiền hiện lên trên khóm má nàng, ngài biết ngay nàng

đang lén cười, trong lòng lại cực kỳ tức giận, nhưng không hề phát nộ, đưa
số quả dại lên miệng ăn.

Vị quả dại tươi ngon, ngọt lịm tan dần trong miệng, nuốt vào cổ họng,

ngài không nén được mà ăn thêm, giống hệt như nàng, nhanh nhanh chóng
chóng ăn hết số quả trong tay.

Đã ăn qua không biết bao nhiêu sơn hào hải vị, ngài lại chưa từng thấy

ngon miệng như lúc này. Ngài bất giác nhớ lại, bộ dạng của bản thân mấy
năm trước khi tới bước đường cùng, sống dở chết dở, hàng ngày phải sống
dựa vào quả dại và đồ ăn thừa của người khác. Thật không thể ngờ, sau mấy
năm tận hưởng hết mọi vinh hoa phú quý, lại quay trở về hoàn cảnh khốn
khổ như năm xưa. Có lẽ ông trời muốn ngài khắc cốt ghi tâm những tháng
ngày đó, cả cuộc đời này cũng không được quên.

Thời gian một ngày, nói chậm không chậm, nói nhanh không nhanh

nhưng cứ có cảm giác khó chịu.

Tư Hành Phong cả ngày không nói câu nào, ngoại trừ nằm thì lại ngây

người nhìn vào bản danh sách kia. Hạ Phẩm Dư ngược lại rất bận rộn, đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.