TÌNH NÀY ĐÀNH HẸN VỚI GIÓ ĐÔNG - Trang 285

với nàng hơn bất cứ màu sắc nào khác, tay nghề của Vân Nương cũng rất
tuyệt.

Hạ Phẩm Dư đối diện với đôi mắt đen láy tràn đầy nộ khí, hoàn toàn

không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nàng cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Nàng miễn cưỡng mỉm cười rồi tỏ ra bình thản lên tiếng “Tại sao công

tử lại xuất hiện tại đây? Không phải lúc này công tử đang ở cùng với Hứa
tiểu thư sao?”

Tư Hành Phong không trả lời, vẫn tiếp tục nhìn chăm chăm vào nàng,

đôi mắt lạnh như băng, phải một lúc sau, ánh mắt sắc bén đó mới chịu
chuyển từ khuôn mặt nàng sang đóa hoa tình nàng cầm trên tay “Bông hoa
này là ai tặng cho ngươi?” Ngữ khí lạnh lùng đến mức khiến người đối diện
đông cứng lại.

Hạ Phẩm Dư có sao nói vậy “À, đây là do Xuân Đào đưa cho ta. Xuân

Đào và Hạ Hà bảo ta sau khi cầu phúc trước hoa thần xong rồi mang cắm
vào chiếc bình hoa trong phòng của ngài, như vậy có thể phù hộ cho ngài an
khang, vạn phúc.”

Nghe câu nói này, khuôn mặt nghiêm nghị của Tư Hành Phong mới giãn

ra đôi chút, sau đó lại đưa một bông hoa tình đang cầm trong tay cho nàng
rồi nói “Cầm lấy bông này rồi cùng cắm vào chiếc bình đó.”

Hạ Phẩm Dư nhận lấy bông hoa, trong lòng không khỏi nghi hoặc, nàng

nhớ ngài không phải là người tùy tiện lại cắm hoa trong bình.

“Đi thôi.” Tư Hành Phong nắm tay nàng rất tự nhiên.

Suốt dọc đường đi, có rất nhiều cô nương giơ khăn che nửa mặt hoặc

đưa tay lên che miệng mỉm cười cùng Tư Hành Phong, thậm chí có mấy vị
cô nương to gan còn xông thẳng đến trước mặt họ, đưa bông hoa cho Tư
Hành Phong. Thế nhưng, Tư Hành Phong liền đẩy nàng lên phía trước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.